Bạch Vân Hi cùng Diệp Cẩm Văn đuổi tới Kỳ Viễn Sơn Mạch, Kỳ Viễn Sơn Mạch đã bị phong tỏa, khắp nơi đều là người của Vạn Quỷ Phái.
Bạch Vân Hi nhịn không được cảm khái nói: "Rồng bơi nước cạn bị tôm giễu, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh a!" Lâu Nguyệt Hoa ở Đông Đại Lục không ai không cho chút mặt mũi, tới nơi này rồi lại bị vây bắt chặn đường.
"Lâu Nguyệt Hoa cũng kiên cường thật, nếu hắn chủ động lộ ra thân phận đan sư Thiên cấp, vậy cũng không đến mức như thế." Diệp Cẩm Văn nhíu mày nói.
Bạch Vân Hi lắc đầu: "Lâu Nguyệt Hoa ở Nam Đại Lục không có chút danh tiếng nào, nếu hắn đột nhiên nhảy ra nói mình là đan sư Thiên cấp, mọi người sẽ chỉ cho rằng hắn là kẻ điên."
"Chắc không đến mức đó đi, Diệp Cẩm Văn không biết là nghĩ tới cái gì, sắc mặt không khỏi lộ ra một tia thẹn thùng.
Vạn Quỷ Phong Tỏa Trận bao lấy toàn bộ không trung Kỳ Viễn Sơn Mạch.
Cả một tòa núi giống như bị sương đen giăng lấy, lộ ra một cỗ cảm giác âm trầm, làm người ta rất không thoải mái.
Bạch Vân Hi cau mày: "Đại trận này có vẻ rất nặng nề."
"Tu sĩ của Vạn Quỷ Phái chính là như vậy, cả ngày chỉ biết làm ra mấy thứ chướng khí mù mịt." Diệp Cẩm Văn lạnh lùng nói.
Diệp Cẩm Văn bay đến giữa không trung, chém một kiếm lên đại trận.
Một kiếm này của Diệp Cẩm Văn, kinh thiên động địa, kiếm khí giống như mang theo uy thế của thiên địa đánh lên trên trận pháp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990508/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.