Chương trước
Chương sau
Thúy Vân Phong.
"Bạch trưởng lão, Diệp đan sư khi nào thì xuất quan?" Hoàng Chấn Nham hơi do dự hỏi.
Bạch Vân Hi cau mày: "Không biết, mà hẳn là mấy năm nữa đi, có vấn đề gì sao?"
Hoàng Chấn Nham lắc đầu: "Cũng không có vấn đề gì, chỉ là gần đây Đan Cốc phong sát thị trường đan dược của Bích Vân Tông chúng ta, khiến cho nguồn cung ứng đan dược xảy ra chút vấn đề."
Bạch Vân Hi hơi không vui nói: "Lại là Đan Cốc!"
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Khi hắn mới tới đây, Đan Cốc cùng Bích Vân Tông mơi chỉ có chút bất hòa, còn chưa xé rách da mặt, hiện tại lại phong sát toàn diện sao? Mà cũng không kỳ quái, Đan Điển ở trên tay Diệp Phàm, nếu Đan Cốc thiện bãi cam hưu, vậy liền không giống Đan Cốc.
"Đan dược mà đan sư trong tông môn luyện chế không đủ?" Bạch Vân Hi hỏi.
Hoàng Chấn Nham cười gượng đáp: "Đan dược cấp cao đủ rồi, nhưng nguồn cung đan dược cấp thấp không đủ lắm."
Trước khi bế quan Diệp Phàm đã luyện chế một đống đan dược cấp cao dự phòng, hiện tại Bích Vân Tông không thiếu nhất là đan dược cấp cao, nhưng số lượng đan sư Linh cấp, Huyền cấp trong tông môn quá ít, cho nên nguồn cung đan dược Linh cấp, Huyền cấp liền không đủ.
Bạch Vân Hi không vui nói: "Những tông môn khác đều là nguồn cung đan dược cấp cao không đủ, đan dược cấp thấp dư dả, sao đến chúng ta lại ngược lại?"
Hoàng Chấn Nham ngượng ngùng nói: "Là ta vô năng."
Bạch Vân Hi lắc đầu: "Thôi."
Hoàng Chấn Nham nhìn Bạch Vân Hi, nhịn không được tò mò hỏi: "Bạch trưởng lão, nhị thái tử rốt cuộc có mấy phần nắm chắc thăng cấp Nguyên Anh?" Nếu tu sĩ Kim Đan thăng cấp Nguyên Anh thất bại, sẽ rất dễ dàng tổn thương nguyên khí!
Bạch Vân Hi nhìn Hoàng Chấn Nham: "Sao vậy? Hoàng trưởng lão cảm thấy Diệp Phàm không thể thăng cấp Nguyên Anh sao?"
Hoàng Chấn Nham xấu hổ cười, vội vàng nói: "Ý của ta không phải như vậy."
"Ngươi đi xuống trước đi." Bạch Vân Hi nói.
Hoàng Chấn Nham thấy Bạch Vân Hi không vui, cũng không dám ở lại lâu.
......
Khi Diệp Cẩm Văn đi vào, vừa vặn đối mặt Hoàng Chấn Nham, Hoàng Chấm Nham vội vã rời đi.
"Nhị tẩu, Hoàng trưởng lão tới làm gì vậy?" Diệp Cẩm Văn hỏi.
Bạch Vân Hi tùy ý đáp: "Còn có thể vì cái gì nữa, vì vấn đề đan dược."
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: "Đan Đường của Bích Vân Tông chúng ta thật sự quá yếu, đan dược cấp cao dựa vào nhị ca thì thôi, đây đan dược cấp thấp cũng dựa vào nhị ca."
"Nhị ca ngươi không thích luyện chế đan dược cấp thấp, hắn cảm thấy không có tính khiêu chiến." Bạch Vân Hi nói.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Ta biết, ta cảm thấy qua một đoạn thời gian nữa, cần thu nhận thêm một ít luyện đan sư vào tông môn."
"Hiện tại không thu được người sao?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Cẩm Văn xấu hổ gật đầu: "Đan Cốc nói tới cùng vẫn là đan đạo chính thống, căn cơ thâm hậu, Đan Điển cũng là từ tiên nhân Đan Cốc để lại, tuy rằng nhị ca vô tình nhận được, nhưng vẫn có một ít người cảm thấy nhị ca cướp đoạt truyền thừa của người ta, đại nghịch bất đạo."
Bạch Vân Hi lắc đầu: "Đại nghịch bất đạo cái gì đều là giả, nhìn đỏ mắt mới đúng."
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Đúng vậy đúng vậy." Nói Bích Vân Tông bọn họ đê tiện vô sỉ, hắn cũng không tin, nếu Đan Điển rơi vào tay những thế lực kia, bọn họ có thể lấy ra trả lại được.
"Trong tông môn thiếu đan dược rất nghiêm trọng sao?" Bạch Vân Hi hỏi.
"Có linh thạch còn sợ không mua nổi đan dược sao? Tuy rằng Đan Cốc muốn phong sát chúng ta, nhưng luôn có một ít nơi mà Đan Cốc không quản đến được, chẳng qua, giá cả sẽ hơi cao hơn một ít." Diệp Cẩm Văn nói.
Bạch Vân Hi gật đầu, thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Không có ảnh hưởng gì lớn thì tốt rồi."
Diệp Cẩm Văn cau mày, thầm nghĩ: Trong thời gian ngắn đúng là sẽ không có vấn đề gì, nhưng cứ thế mãi, chỉ sợ sẽ phiền toái, việc này mấu chốt nhất vẫn phải xem nhị ca, nếu nhị ca may mắn trong mấy năm này thăng cấp Nguyên Anh, đan thuật hẳn là sẽ có thể tiến thêm một bước, đến lúc đó nhị ca hô một câu, không lo không có người góp sức, nhưng nếu nhị ca kết anh thất bại, vậy liền phiền toái lớn, bên ngoài giờ đang có không ít người đang mong nhị ca kết anh thất bại.
......
Thần Phong Tông.

Giang Lăng Tuyết nhìn ngọc giản trong tay, ánh mắt lóe lóe.
Thần Phong lão tổ cùng đám người Diệp Khải Hiền đại chiến một trận, không chiếm được tiện nghi gì, việc này liền trở thành cấm kỵ bên trong Thần Phong Tông, đệ tử trong tông môn ai cũng không dám quang minh chính đại đề cập tới, nhưng lén lút vẫn cứ nghị luận sôi nổi.
Bên ngoài mọi người đều nghị luận Diệp Khải Hiền chiến lực kinh người như thế nào, làm sao chặn lại được công kích của Thần Phong lão tổ.
Diệp Khải Hiền vốn dĩ nổi danh hiếu chiến, trận này cũng do hắn đánh chru lực, mọi người ai nấy đều nhìn chằm chằm hắn.
Trận chiến lúc trước ấy, Giang Lăng Tuyết ở bên cạnh chứng kiến toàn bộ hành trình.
Ở trong mắt của Giang Lăng Tuyết, Diệp Khải Hiền cố nhiên kiếm thuật kinh thiên, nhưng Bạch Vân Hi cũng trợ giúp không ít, nếu không phải nhờ có đấu pháp giống như lưu manh của Bạch Vân Hi, cứng rắn đánh ra mấy vết rạn trên không gian lĩnh vực của Thần Phong lão tổ, lão tổ cũng sẽ không mất nhiều công phu phân thần như vậy.
Cái vòng tay kia nâng chiến lực của Bạch Vân Hi lên mấy lần, hiển nhiên Bạch Vân Hi kiếm được cơ duyên gì từ nó.
Giang Lăng Tuyết nắm chặt ngọc giản, thầm nghĩ: Khi Đa Bảo Vòng xuất thế, từng có giám bảo sư nói Đa Bảo Vòng không phải phàm vật, nhưng trằn trọc qua tay mấy vị chủ nhân, hiệu dụng đều có hạn, hiện tại, nó rốt cuộc phát huy ra tác dụng chân chính ở trên người Bạch Vân Hi sao?
"Giang sư thúc." Tô Yên Nhiên đi đến, hành lễ với Giang Lăng Tuyết.
Giang Lăng Tuyết nhìn Tô Yên Nhiên, hỏi: "Bích Vân Tông bên kia thế nào?"
"Sau khi trở về, Diệp Khải Hiền liền đi bế quan, Diệp Phàm hình như cũng thế, không có động tĩnh gì, tựa hồ là tính toán giấu tài." Tô Yên Nhiên nói.
Giang Lăng Tuyết híp mắt: "Phải vậy không? Không giống tác phong làm việc của người Diệp gia a!"
"Bích Vân Tông lộ ra quá nhiều mũi nhọn, lại không giấu tài nữa, sẽ khiến cho mọi người tức giận, có người nói, Diệp Khải Hiền có thể là bị thương nặng, cho nên mới bế quan." Tô Yên Nhiên nói.
"Bị thương nặng?" Giang Lăng Tuyết híp mắt, thầm nghĩ: Diệp Khải Hiền có thể bị thương, nhưng thương nặng thì chưa đến mức, lúc trước Diệp Khải Hiền cùng lão tổ đánh một trận, phỏng chừng có không ít kỳ ngộ, đợi hắn xuất quan, chỉ sợ kiếm thuật sẽ càng thêm tinh tiến.
Đan Lâm Các.
Lâm Mộng Kỳ thả ngọc giản trên tay xuống: "Đan Cốc lần này hình như là động thật."
Thị nữ bên người Lâm Mộng Kỳ lắc đầu nói: "Cho dù Đan Cốc động thật, chỉ sợ cũng không còn kịp rồi."
Lâm Mộng Kỳ gật đầu: "Đúng vậy!"
Lão quái vật Thần Phong Tông đã ra mặt cũng không có bắt được Diệp Phàm, hiện tại Diệp Phàm đã trở về Bích Vân Tông, muốn động thủ, quá muộn, lấy tính tình của Diệp Phàm, đồ đã tới tay sao có thể dễ dàng giao ra được, nói thế nào thì Diệp Phàm cũng không có trộm Đan Điển từ Đan Cốc, mà là ngoài ý muốn có được.
"Đan Cốc dù sao cũng căn cơ thâm hậu, nếu thật sự động thật, tình cảnh của Bích Vân Tông sẽ rất không dễ dàng." Lâm Mộng Kỳ nói.
Đan Cốc sừng sững nhiều năm, rất nhiều thế lực có liên lụy lợi ích rất sâu với Đan Cốc, nếu Đan Cốc thật sự muốn đứng ở mặt đối lập với Bích Vân Tông, tình cảnh của Bích Vân Tông sẽ rất gian nan, theo nàng được biết, đan sư của các thế lực lớn đều đã nhận được lệnh cấm gia nhập Bích Vân Tông.
Vài gia tộc cung ứng linh thảo hiện tại cùng Bích Vân Tông rũ bỏ quan hệ hợp tác.
Nếu nguồn cung linh thảo không đủ, cho dù có đan sư gia nhập thì cũng không nuôi nổi!
......
Diệp Phàm bế quan, ba năm trôi qua.
Trên Thúy Vân Phong, Hứa Minh Dương nhìn Bạch Vân Hi, hơi bất an hỏi: "Vân Hi, Diệp Phàm thế nào, ngươi biết không?"
Bạch Vân Hi gật đầu: "Yên tâm đi, hắn không có việc gì."
Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm là đạo lữ, Bạch Vân Hi có thể cảm giác được trạng thái của Diệp Phàm. "Nhưng nếu muốn kết anh, chỉ sợ còn cần năm sáu năm nữa." Bạch Vân Hi nhíu mày, thầm nghĩ: Diệp Phàm nói thế nào cũng sở hữu tám linh căn, nếu muốn kết anh sẽ rất khó khăn.
Hứa Minh Dương gật đầu: "Hắn không có việc gì thì tốt rồi, Vân Hi, ngươi xem, lần này Diệp Phàm có thể kết anh thành công không?"
"Hắn có thể." Bạch Vân Hi nói.
Hứa Minh Dương nhìn Bạch Vân Hi: "Vân Hi, ngươi rất tin tưởng Diệp Phàm a!"
Bạch Vân Hi cười cười: "Ta ở chung với hắn lâu như vậy, còn chưa thấy hắn không làm được việc gì, lần này bế quan, hắn rất có tin tưởng."
Hứa Minh Dương: "......"
Diệp Cẩm Văn hưng phấn đi đến, Bạch Vân Hi nhìn người tới, hỏi: "Cẩm Văn, có chuyện gì tốt sao?"

Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Đúng là có chuyện tốt."
Diệp Cẩm Văn đặt quang ảnh thạch lên bàn, một đoạn hình ảnh được chiếu ra, bên trên quang ảnh thạch, mấy tu sĩ đột nhiên xuất hiện ở bên trong sơn động.
"Nhị tẩu, người này có phải là Lâu Nguyệt Hoa không?" Diệp Cẩm Văn hỏi.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Không sai, chính là Lâu Nguyệt Hoa, đoạn hình ảnh này có từ khi nào?"
Diệp Cẩm Văn ngượng ngùng nói: "Hai ngày trước."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Hai ngày trước? Biết hiện tại hắn đang ở đâu không?"
Diệp Cẩm Văn tiếc nuối lắc đầu: "Không biết, mấy ngày hôm trước ta bế quan, không chú ý lắm, hiện tại hắn hẳn là đã rời khỏi Mộ Dạ Sâm Lâm."
"Ta ra ngoài một chuyến." Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Lâu Nguyệt Hoa là đan sư Thiên cấp, nếu để đại tông môn khác biết, nhất định sẽ cật lực mời chào, hắn phải nhanh chóng động thủ, trước khi người khác phát hiện ra thân phận của Lâu Nguyệt Hoa mời chào người này vào Bích Vân Tông.
Nếu như Lâu Nguyệt Hoa có thể gia nhập Bích Vân Tông, vậy khốn cảnh trước mắt của Bích Vân Tông liền có thể giải quyết dễ dàng.
Một đan sư Thiấn cấp có thể đáng giá hơn mấy chục đan sư Linh cấp liền.
Diệp Cẩm Văn nhìn Bạch Vân Hi: "Nhị tẩu, ngươi muốn đi mời chào Lâu Nguyệt Hoa sao?"
Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy, nhị ca ngươi cùng Lâu Nguyệt Hoa quan hệ không tồi, nếu hắn ra mặt, Lâu Nguyệt Hoa hẳn là sẽ cho chút mặt mũi, nhưng nhị ca ngươi bế quan, cũng chỉ có thể để ta ra mặt thay."
Đan sư Thiên cấp không dễ mời chào, lúc trước Lâu Nguyệt Hoa từng một tay chấp chưởng Nguyệt Hoa đan lâu, hiện tại cũng không biết có thể nguyện ý gia nhập Bích Vân Tông hay không, mặc kệ thế nào, có một tầng quan hệ của Diệp Phàm ở đây, Lâu Nguyệt Hoa hẳn là sẽ cho chút mặt mũi.
Cho dù Lâu Nguyệt Hoa không muốn gia nhập Bích Vân Tông, hai bên thành lập quan hệ hữu hảo cũng không có vấn đề xấu gì.
Diệp Cẩm Văn nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Nếu đã thế, để ta đi với nhị tẩu đi, trên đường cũng tiện chiếu cố lẫn nhau."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Được."
Diệp Cẩm Văn cùng Bạch Vân Hi rời khỏi Bích Vân Tông, trằn trọc qua mấy cái Truyền Tống Trận, mấy lần gặp thoáng qua Lâu Nguyệt Hoa.
Khi Diệp Cẩm Văn cùng Bạch Vân Hi phong trần mệt mỏi chạy tới Hắc Phong Thành, lại làm lạc mất dấu vết của Lâu Nguyệt Hoa.
Diệp Cẩm Văn ngồi trong tửu lầu uống rượu, bất đắc dĩ than thở: "Lâu Nguyệt Hoa này cũng biết chạy thật!"
"Hắn đang lẩn trốn mà, tự nhiên là đi loạn khắp nơi." Bạch Vân Hi nói.
Hơn mười ngày trước truyền ra tin tức, nói Lâu Nguyệt Hoa phát hiện ba cây Thanh Không Chi Trúc vạn năm, liền thu, kết quả, người của Vạn Quỷ Phái nhảy ra, nói ba cây Thanh Không Chi Trúc đó là người Vạn Quỷ Phái bọn họ nuôi, một đường đuổi gϊếŧ Lâu Nguyệt Hoa.
Bộ dáng của Thanh Không Chi Trúc giống cây trúc bình thường, chỉ có người trong nghề mới nhìn ra được.
Lúc thu Thanh Không Chi Trúc dẫn phát ra dị tượng, Lâu Nguyệt Hoa thu Thanh Không Chi Trúc động tĩnh không nhỏ, mới khiến cho người khác chú ý tới.
Lâu Nguyệt Hoa bị người của Vạn Quỷ Phái đuổi gϊếŧ một đường, hiện tại cũng không biết đã trốn đi đâu.
Bạch Vân Hi híp mắt, thầm nghĩ: Nếu người của Vạn Quỷ Phái biết Lâu Nguyệt Hoa là đan sư Thiên cấp, đại khái sẽ không đuổi bắt Lâu Nguyệt Hoa lâu như vậy, mà là tất cung tất kính dâng Thanh Không Chi Trúc lên cho Lâu Nguyệt Hoa.
"Người của Vạn Quỷ Phái thật không có ánh mắt!" Diệp Cẩm Văn nhịn không được nói.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy!" Thanh Không Chi Trúc vạn năm đúng là thứ tốt khó có được, nhưng so với một đan sư Thiên cấp thì tính là cái gì.
Diệp Cẩm Văn cùng Bạch Vân Hi ngồi trong tửu lầu nói chuyện.
Một tu sĩ kích động chạy vào hô: "Kỳ Viễn Sơn Mạch phong tỏa rồi, tên trộm trúc kia bị nhốt ở trong núi!"
Bạch Vân Hi thả chén rượu xuống, nhìn Diệp Cẩm Văn: "Đi thôi."
Theo Bạch Vân Hi biết, hai ngày trước Lâu Nguyệt Hoa đã bị tu sĩ Nguyên Anh của Vạn Quỷ Phái ám toán, hẳn là bị thương không nhẹ, phải dùng Truyền Tống Phù mới đào tẩu được, Bạch Vân Hi cảm thấy Truyền Tống Phù của Lâu Nguyệt Hoa khá giống loại Diệp Phàm dùng, suy đoán có thể là Thịnh Chí Hạo đưa cho Lâu Nguyệt Hoa.
Theo lý mà nói, dùng Truyền Tống Phù không phương hướng đào tẩu sẽ không bị người khác bắt được quỹ đạo, nhưng không biết có phải Vạn Quỷ Tông dùng thủ pháp đặc thù gì đánh dấu lên người Lâu Nguyệt Hoa hay không, Lâu Nguyệt Hoa đã bị lộ hành tung mấy lần.
Lâu Nguyệt Hoa tuy rằng cũng là một tu sĩ Nguyên Anh, nhưng mới chỉ sơ kỳ, điểm mạnh của Lâu Nguyệt Hoa là ở trên đan đạo, luận chiến lực, quả thực không đáng nói, trước khi Diệp Phàm xuất hiện, Đông Đại Lục chỉ có duy nhất một đan sư Thiên cấp là Lâu Nguyệt Hoa, ai cũng sẽ không ngu ngốc đi đắc tội Lâu Nguyệt Hoa làm gì.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Được."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.