Trong lầu các.
"Thúc thúc, ngươi đang xem cái gì đấy?" Lâu Thành hỏi.
Lâu Nguyệt Hoa khép sách lại, nói: "Là bút ký luyện đan mấy năm này của Diệp Phàm, Diệp đan sư không hổ là kỳ tài đan đạo, ta vốn tưởng rằng, mấy chục năm qua, đan thuật của ta đã tiến bộ rất nhanh, nhìn bút ký của Diệp đan sư mới biết, mấy năm nay ở Đông Đại Lục, ta quả thực ếch ngồi đáy giếng, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên a!"
"Bút ký của Diệp đan sư, từ nơi nào tới thế?" Lâu Thành hỏi.
"Bạch đạo hữu đưa qua." Lâu Nguyệt Hoa nói.
Lâu Thành than thở: "Bạch tiền bối rất có tâm."
Lâu Nguyệt Hoa thầm nghĩ: Diệp Phàm kinh tài tuyệt diễm, đạo lữ tự nhiên cũng không đơn giản, nếu Bạch Vân Hi chỉ là gối thêu hoa, cũng sẽ không thể làm Diệp Phàm khăng khăng một mực như thế.
"Thúc thúc, ta nghe nói Diệp Phàm cầm Đan Điển của Đan Cốc, cho nên bị Đan Cốc nhằm vào." Lâu Thành thần bí nói.
Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: "Ta cũng nghe nói tới."
Khi Lâu Nguyệt Hoa gia nhập Bích Vân Tông, Diệp Cẩm Văn đã nói rõ ràng chuyện này cho hắn, Đan Cốc tượng trưng cho đan thuật chính thống ở Nam Đại Lục, Diệp Phàm cầm Đan Điển, tương đương đứng ở mặt đối lập với đan sư trên Nam Đại Lục.
"Thúc thúc, ngươi nói, Đan Điển có phải là quyển sách kia không?" Lâu Thành hỏi.
Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: "Chắc chính là quyển sách kia."
Lâu Nguyệt Hoa lắc đầu, thầm cười khổ, Thánh Điển Đan Đạo mà tất cả đan sư ở Nam Đại Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990510/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.