Phi thuyền dừng lại ở một chốn sâu trong rừng, bốn người Diệp Phàm bị một cơn cuồng phong ném xuống.
Bọn họ đều đã Trúc Cơ, đột nhiên bị ném từ chỗ cao xuống cũng không có vấn đề gì.
Diệp Phàm không đau không ngứa xoa xoa ʍôиɠ, tò mò nhìn hoàn cảnh xung quanh.
Chốn sâu trong rừng bị người sáng lập thành một khu cư trú, Diệp Phàm nhìn thấy mấy kho hàng chất đầy tài liệu.
Mặt sẹo hai tay chống lưng, lạnh lùng nhìn mấy người, không kiên nhẫn nói: “Lát nữa các ngươi tự đi tìm động phủ của mình.”
“Hai người các ngươi tới đây.” Mặt sẹo chỉ chỉ Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi khẩn trương đi tới trước mặt Thịnh Chí Hạo.
“Các ngươi từng luyện thể?” Thịnh Chí Hạo hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Luyện một ít.”
“Nhìn rất rắn chắc, hy vọng các ngươi có thể kiên trì lâu một chút, đừng để bị nổ chết quá dễ dàng, tuy rằng chân chạy vặt không khó tìm, nhưng ta không rảnh đi tìm một đám lại một đám.” Thịnh Chí Hạo nhíu mày, không vui nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm hạ mày xuống, không nói gì.
Mặt sẹo ném một ngọc bội qua cho Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, “Trong này có ghi tên tài liệu cùng phương pháp xử lý, các ngươi làm tốt phần của một ngày liền có thể nghỉ ngơi.”
“Nếu xử lý không xong thì sao?” Diệp Phàm hỏi.
“Vậy các ngươi liền không cần ngủ nữa! Cho các ngươi một tháng thích ứng, nếu không được, các ngươi liền có thể đi chết.” Mặt sẹo hung ác nói.
Diệp Phàm: “……”
Bạch Vân Hi không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990399/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.