Bảy ngày sau.
Phòng tài liệu bị một chân đá mở ra, Tư Đồ Kiều Kiều chống eo, tức giận đứng ở cửa.
Sắc mặt công chúa điện hạ không tốt lắm, hiển nhiên gần đây sống không vui vẻ gì.
“Các ngươi đúng là bình chân như vại, không muốn rời khỏi đây sao?” Tư Đồ Kiều Kiều nhìn chằm chằm Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi hỏi.
“Mỗi ngày chuyện phải làm không hết, chạy trốn đương nhiên không rảnh lo.” Diệp Phàm nhàn nhạt đáp.
“Ngươi ra sức như vậy làm gì chứ?” Tư Đồ Kiều Kiều vẻ mặt ghét bỏ.
“Nếu làm không xong, bị vị tiền bối kia làm thịt thì sao bây giờ?” Diệp Phàm không cần nghĩ ngợi nói. Hắn tuy rằng kiêu ngạo, nhưng cũng không cảm thấy có thể đánh với tu sĩ Kim Đan đỉnh.
“Đồ tham sống sợ chết! Ngươi sợ hắn như vậy, không muốn phản kháng sao?”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, vuốt cằm, nghĩ nghĩ nói: “Ta từng nghe nói qua một câu, sinh hoạt giống như cưỡng gian, nếu ngươi không thể phản kháng, vậy ngoan ngoãn hưởng thụ đi.”
Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm cái tên nhị hóa này!
“Ngươi…… ngươi…… Vô sỉ!” Có lẽ là chưa ai dám nói chuyện với Tư Đồ Kiều Kiều như vậy, nàng bị chọc giận đến sắc mặt xanh mét.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn Tư Đồ Kiều Kiều, hít sâu một hơi: “Công chúa điện hạ, hắn chỉ biết nói hươu nói vượn, ngươi đừng chấp nhặt với hắn.”
“Hừ, nam nhân cư nhiên cũng có loại người không biết xấu hổ như ngươi!” Tư Đồ Kiều Kiều tức giận mắng.
Nàng vung roi về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm lập tức liền bắt lấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990400/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.