Sếp hờ nhíu mày, "Sao mày biết?"
Thanh niên lười gục đầu, không thèm trả lời.
Thanh niên nón lá cười, giọng điệu mang theo tự hào: "Nó mới thức tỉnh dị năng đó sếp, hệ tinh thần, tiến sĩ nói là rất đặc biệt, có thể cảm nhận được dị năng của thây ma và mọi người."
"Sau này có thể sẽ phát triển tới mức tấn công vào tâm trí."
Sếp hờ ôm lấy Tống Cố Trạch trợn mắt: "Mày tự hào con khỉ gì. Có phải mày thức tỉnh đâu."
Thanh niên nón lá cười ngây ngô một tiếng.
Chí Viễn thấy họ càng đi càng xa, hỏi thanh niên lười: "Cậu nói thêm về con thây ma biến dị kia đi."
Thanh niên lười xuống xe, cậu ta chỉ về một phía: "Có lẽ đội của chú Trần đã gặp con thây ma đó rồi, cấp của nó vẫn còn thấp, chưa tới mức dệt được mộng cảnh hay gì, nhưng nó có thể tạo ra ảo giác nhằm tách đội của chú Trần ra."
"Hơn nữa không chỉ có nó đâu, tôi cảm nhận được vẫn còn hai ba con nữa, tuy không biết số lượng chính xác nhưng rất rõ ràng, chúng nó đều có trí khôn."
Vẻ mặt sếp hờ nghiêm trọng, anh dùng cặp mắt cá chết nhìn về phương xa: "À, gay go ghê."
Tống Cố Trạch kéo áo anh.
Thây ma có trí khôn là chuyện tốt mà, nếu như họ muốn giúp đỡ chúng ta thì sao?
Sếp hờ gật đầu, "Em nói đúng, đâu ai bắt buộc con người phải đấu với thây ma, chúng ta bắt mấy con biến dị về cho tiến sĩ mổ nha."
Tống Cố Trạch gật đầu.
Thanh niên lười cười khẩy: "Thây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-xong-tui-thanh-vua-cua-yeu-gioi/922348/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.