🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Ngông cuồng!"

Có người thèm muốn những kì trân dị bảo trong bí cảnh của Hắc Long, có người lại thật sự thích vẻ đẹp của Khúc Dạ, muốn biến cậu thành thi rối tuyệt vời nhất, còn về phía Long Môn tông, đương nhiên là muốn đem Thượng Huyền trở về để tiếp tục lọc da tróc vảy y, tiếp tục bào mòn linh lực của y để cung cấp tài nguyên cho bọn chúng.

Mục đích khác biệt nhưng chung quy cũng tương tự nhau thế nên tất cả đều đồng lòng tiến lên.

Thượng Huyền ôm lấy eo bé cưng, hơi nghiêng đầu hôn lên môi cậu một cái. Khúc Dạ chìm đắm trong nụ hôn, chỉ khi hết nghe mấy tiếng lạch bạch, y mới chịu buông đôi môi đỏ ửng của cậu ra.

Khúc Dạ chớp mắt nhìn một cánh rừng u tối của Ma giới được tắm bằng máu đỏ rực, ngay cả y phục của hai người cũng dính máu. Nên từ bạch y thì bây giờ lại rất giống hỷ phục.

"Đẹp không?" - Thượng Huyền lau vệt máu dính trên gương mặt xinh đẹp của bé cưng, ôn nhu hỏi.

Khúc Dạ liền hôn lên má y một cái, cười tít cả mắt: "Đẹp, ta rất thích."

Santa đứng một bên giật giật khóe môi. Chủ nhân thì thích móc mắt, cắt lưỡi, phu quân của chủ nhân thì thích chém đầu, cắt đôi cơ thể người ta. Nó dám cá là trên đời này còn có ai điên hơn hai người họ đâu.

Đúng là trời sinh một cặp!

Đường máu mở ra, Thượng Huyền đưa Khúc Dạ đi thẳng đến tòa điện rực rỡ của Ma tôn đương nhiệm. Vốn chắc mẩm rằng đại điện này sẽ lại đổ máu nhưng ai ngờ, Ma tôn lại là kẻ thức thời, gã thậm chí còn cho thuộc hạ giăng đèn, chuẩn bị kẹo,...

Khúc Dạ khi thấy gã, có chút cảm thấy quen quen. Ngay lập tức, Santa luôn trốn tránh đã giải đáp thắc mắc cho chủ nhân: "Khi nguyên chủ chạy trốn sự truy sát của Liễu Vân, chính gã đã giúp cậu ta nhưng chủ yếu vì thích nhan sắc của nguyên chủ, ai ngờ người chưa được ăn đã bị nguyên chủ hạ sát chiêu tiễn vong."

Người đời mà biết Ma tôn chết vì một kỹ quân mình đưa về thì quả thật nhục nhã không sao kể hết mà.

Chỉ là, Khúc Dạ chưa kịp làm gì, Thượng Huyền lại tiện tay cho gã chầu trời. Giữa đại điện rộng lớn, thuộc hạ của Ma tôn ai nấy đều run sợ khi đôi mắt của gã quỷ không biết thần không hay từ lúc nào lại bị đào ra mà lăn lóc nằm dưới mắt đất. Đến lúc này, kẻ mù cũng có thể thấy đôi mắt của gã phản chiếu hình ảnh cuối cùng là gương mặt của Khúc Dạ. Gã thế mà dám trước mặt Thượng Huyền, tham lam nhan sắc của cậu?

Santa: "..." - Cái mảnh thần hồn tinh khiết kia với cái này có cùng một người không? Sao thế giới nào cũng bất ổn thế này!

Giữa đại điện, Khúc Dạ và Thượng Huyền dùng thần thức giao hòa lẫn nhau. Vốn tưởng rằng sẽ có chút trắc trở, dù sao cũng đâu ai tin tưởng tuyệt đối người khác nhưng cả thần thức của hai người lại dễ dàng giao hòa đến khó tin. Bọn họ dùng máu của chính mình ký nên khế ước đồng tâm vĩnh cửu, đồng nghĩa với việc có sống cùng sống, có chết cùng chết, mãi mãi gắn kết.

Trước đây, Thượng Huyền cũng đã từng muốn  ký khế ước đồng tâm với đạo lữ ngày trước nhưng khi thần thức giao hòa thì cả y và người đó đều kháng cự lẫn nhau. Thậm chí, Thượng Huyền còn có phần kháng cự mãnh liệt hơn, khiến cho bọn họ chỉ có thể ngại ngùng làm đạo lữ trên danh nghĩa chứ không có gì để ràng buộc. Lúc đấy, y còn chẳng hiểu bản thân sao lại như thế.

Hóa ra lại chính là do bản năng...

"Có vẻ thiên đạo không chứng cho chúng ta rồi."

Giọng điệu không nghe rõ vui buồn kéo Thượng Huyền trở về thực tại. Y nhìn cuộn khế ước không phát sáng, mi tâm không nhịn được nhíu lại.

Khúc Dạ thở dài một hơi, vươn tay vòng qua cổ Thượng Huyền, nhỏ giọng than thở: "Chỉ thiếu một bước thôi."

Thượng Huyền vuốt ve eo bé cưng, chậm rãi gật đầu: "Phải."

Chỉ thiếu một bước, y và bé cưng có thể vĩnh viễn khóa chặt bên nhau rồi.

Khúc Dạ chầm chậm nheo mắt, tựa như một con hồ ly lười biếng dựa toàn bộ cơ thể vào ngực phu quân của mình: "Thiên đạo không chứng, chúng ta chứng."

Lời vừa dứt, bầu trời bỗng chốc đổi màu, thứ vốn chỉ xuất hiện khi tu vi tăng thêm nay lại xuất hiện - lôi kiếp, mà nó không chỉ là lôi kiếp bình thường, nó chính là cửu cửu lôi kiếp dành cho các bậc chí nhân phi thăng.

Trên đỉnh đại điện nguy nga bị lôi kiếp đánh nứt toác ra, tạo ra một lỗ thật lớn. Thượng Huyền trở về với hình dáng của Hắc Long, Khúc Dạ cũng cười cười bám trên lưng y mà cùng y bay thẳng lên trời cao. Thấy được sự kiêu ngạo của cả hai, thiên đạo lại càng thêm phẫn nộ, lôi kiếp ngày càng mạnh mẽ hơn.

Hắc Long gầm lên một tiếng, linh khí lẫn ma khí lập tức dao động mãnh liệt, chúng cuồn cuộn tụ về phía Hắc Long khổng lồ giữa bầu trời. Từng đợt, từng đợt khiến cho ngàn ma chúng và cả giới tu tiên đều cảm thấy nguy cơ chưa từng có.

Theo cái đà này, toàn bộ linh khí lẫn ma khí của trời đất đều sẽ bị cạn kiệt mất!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.