Tinh Trần đặt cô lên chiếc giường gỗ cũ nát. Đó là ngôi nhà tồi tàn nhất mà gia đình Diệu Hàm tiếc nuối không chịu sửa sang.
Thấy anh muốn rời đi, cô ta liền tỉnh lại làm ra điệu bộ thê thảm. Cơn đau đầu nhiều năm hành hạ đến mức rơi nước mắt:
"Anh Trần!! Anh đừng đi!! Ở lại với em được không?".
"Ừm...!! Cũng được...!!".
Cứ thế đến chập tối, ngôi nhà vẫn yên ắng đến lạ thường. Diệu Hàm đích thân xuống bếp nấu cơm cho Tinh Trần. Nhưng thay vì tranh giành với Đắc Vũ như trước. Tâm tư của anh lại hướng về chiếc điện thoại trên bàn:
"Sao lâu v rồi Liên Kiều còn chưa trả lời tin nhắn??".
"Anh Trần...!! Anh Trần...!!".
"Hả...!!".
"Cơm có ngon không anh??".
"À ...!! Ngon...! Ngon lắm...!!".
"May quá...!! vậy thì anh ăn nhiều thêm một chút nhé..!!".
Diệu Hàm một bên gắp thức ăn cho Tinh Trần. Trong lòng đã rực cháy lên niềm khao khát loại trừ Liên Kiều mãnh liệt:
"Để tôi xem!! Sau khi chị Ôn Nhu trở lại!! Cô có còn giá trị với họ hay là không...!!".
Tinh Trần đang dùng bữa lại đột ngột nhớ ra gì đó mà dừng lại. Tay buông đũa xuống trầm giọng gọi:
"Hàm này...!! Em là cô gái hiền lành tốt bụng nhất từ trước tới giờ mà anh biết!!".
"Vâng ạ!!".
"Nhưng hy vọng em đừng làm hại người con gái của anh!!Xin em giữ chừng mực...!! Đừng để anh phải ra tay thì chúng ta chắc chắn sẽ không còn quay lại như trước nữa....!!".
"..."
Ý của Tinh Trần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/2663510/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.