Bên tai cô truyền đến giọng nói trầm thấp ưu nhã, xen lẫn trong giọng nói đó là sự ngượng ngùng. Chu Ninh quay đầu về phía phát ra giọng nói, đập vào mắt cô là hình ảnh của nhân vật phản diện nào đó với khuôn mặt tuấn tú đỏ ửng.
Đôi mắt phượng đẹp như thần của Thủy Như Khiêm nhìn về phía cô, nhưng đợi mấy giây sau cô vẫn chỉ nhìn chằm chằm anh mà không nói bất cứ lời nào. Thấy phản ứng đó của cô, lỗ tai anh càng thêm nóng rực, bờ môi mỏng hơi mấp máy: “Này, tôi đã nói xin lỗi, cô còn tức giận sao?”
“Tức giận?” Chu Ninh nhíu mày: “Đâu có.”
Cô chưa bao giờ tức giận, nếu chọc tức cô, trừng phạt chỉ là phạt tiền, tạm thời không thể xử phạt. Chỉ cần sau đó tìm cơ hội đưa anh đến tạ tội với Phật Tổ, giống như đồ rác rưởi kia thôi.
Hoàn Khố Thiếu Gia trốn trong góc tường run bần bật, Thiếu Gia ngây thơ đáng thương như nó sao lại gặp phải một Tiểu Bảo Bối hung tàn như vậy chứ?
Tim Thủy Như Khiêm đột nhiên rung động, có phải ý cô muốn nói là, cô sẽ không bao giờ giận anh?
Hay... Vậy thì hay quá rồi. Có lẽ là vì cô quá thích anh, cho nên không để tâm đến những lời xằng bậy anh đã nói. Nếu vậy thì anh cũng sẽ chịu đựng miệng lưỡi độc địa của cô, anh không cần thiết cô phải nhẹ nhàng nữ tính nữa.
Thủy Như Khiêm cúi đầu, một nụ cười hiện lên trên khóe môi anh.
Chu Ninh đưa tay vỗ vỗ đầu của anh, cảm thấy an tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148895/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.