Thời điểm Đào Ứng Sương nhận ra sự xuất hiện của Chu Ninh cũng là lúc ánh mắt bà ta hiện lên đầy sự sợ hãi, nhưng rất nhanh sau đó, sự sợ hãi đã biến thành vẻ oán hận ngút trời.
Bà ta nghiến răng nghiến lợi, tức đến phát điên lên được. Dù có thế nào đi nữa, chuyện bị cô phát hiện ra kế hoạch là vấn đề mà bà ta không bao giờ ngờ tới, đã thế còn bị nhà họ Doãn biết được.
“Thẩm Miểu Thanh!”
“Dạo này dì có khỏe không?" Chu Ninh vẫn giữ nguyên nét mặt bình tĩnh không chút thay đổi, nhưng lời nói lại mang ngữ điệu nhẹ nhàng hòa hoãn, giống như một câu hỏi thăm bình thường với người thân.
“Cô..."
“Tôi đây, hôm nay mới dì tới đây là có hai mục đích. Thứ nhất là tôi muốn thông báo cho dì biết tôi và nhà họ Tề đã chính thức giải trừ hôn ước, dì và Tề Tử Hằng có thể danh chính ngôn thuận đến bên nhau rồi, không cần phải lén lút vụng trộm nữa. Chứ hai người cứ vờn nhau trong bóng tối mãi vậy mà bị phát hiện sẽ mất mặt lắm."
Nghe cô nói, mặt Đào Ứng Sương trở nên trắng bệch. Đời này bà ta hận nhất chính là Thẩm Miêu Thanh, cô lúc nào cũng đứng ở đỉnh cao nhất, cúi đầu xuống trừng bà ta, và số phận bà ta dường như đều nằm trong tay cô. Bà ta thật sự không cam lòng việc cả đời phải dựa vào sắc mặt cô mà sống như vậy.
Vậy nên việc bà ta quyến rũ Tề Tử Hằng, ngoài mục đích muốn chiếm đoạt tài sản nhà Thẩm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148896/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.