Còn ánh mắt như muốn giết người đó?
Thật đáng tiếc, boss Chu hoàn toàn miễn dịch.
Thủy Như Khiêm nhìn chiếc xe chạy về hướng cục cảnh sát, sắc mặt anh càng thêm thâm trầm lạnh lẽo hơn. Bờ môi mỏng đẹp nhếch lên thành đường cong, giọng nói lạnh băng vang lên đầy châm chọc:
“Sao thế? Chán tôi rồi à? Muốn đem tôi giao cho cảnh sát sao? Đây là đang trả thù tôi vì đã hại cô."
Chu Ninh khẽ liếc nhìn anh một cái, ánh mắt vẫn rất bình tĩnh, nhưng vẻ mặt lại như muốn nói thật đáng tiếc cho anh, người đẹp mà điên.
Nhưng lần này cô không nói gì, cũng chẳng biểu hiện gì cả, chỉ bình tĩnh từ tốn bước xuống xe, chậm rãi đi thẳng vào trong cục cảnh sát. Và đương nhiên, anh vẫn ngồi trơ ở đó, bị ngó lơ không thèm đếm xỉa đến.
Dù làm nhân vật phản diện nhưng cũng không tránh khỏi cái tính trẩu, thôi thì cô đành thông cảm thôi, đợi về huấn luyện lại là được.
Giờ cô đang ở ngoài đường, phải giữ vững hình tượng thanh niên ba tốt của mình, phải bình tĩnh!
Thủy Như khiêm bị người nào đó xem như vô hình thì tức đến nỗi mặt mày đỏ hết cả lên, giờ anh chỉ muốn xông lên cắn chết cô ngay tức khắc thôi. Nhưng đáng tiếc, giờ anh là người tàn phế, đứng còn không nổi nói gì đến đi.
Vẫn còn Giang Thiến, cô ấy không dám bỏ mặc Thủy Như Khiêm như Chu Ninh.
Trong lòng Giang Thiến thầm suy đoán có lẽ hai người này chỉ đang giận hờn cãi cọ chuyện gì đó thôi, vì Tổng Giám đốc Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148894/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.