Hơn nữa, những chấp niệm trước kia ta cũng đã sớm buông bỏ rồi.
...
Mặc Nhiễm vỗ vỗ má Lam Tuyết: "Cá..."
Ừm, cái này, tại sao mặt nàng ấy lại mềm đến thế nhỉ!
Hắn đỏ mặt, hai tay lập tức như bị phỏng mà rút tay về, xét thấy có lẽ cô không tỉnh. Lại vươn đầu ngón tay ra, ấn nhẹ một cái.
Cảm xúc nơi đầu nhón tay suýt nữa khiến hắn không nhịu được lại nhéo thêm vài cái.
Trái tim đang đập nhanh, cực kì loạn nhịp.
Đầu Mặc Nhiễm bốc khói.
Lam Tuyết bắt lấy ngón tay của hắn :"Có chuyện gì?"
Mặc Nhiễm hoảng sợ: "A, a... Không có gì, ta, ta chỉ xem nàng còn thở hay không thôi!"
Lam Tuyết: "..."
Nói năng gì lộn xộn thế.
Còn thở hay không lại là vấn đề gì?
Hửm....
...
Đầu tóc Mặc Nhiễm rũ rượi xuống mặt 'nước', vẻ mặt hắn giống như là sống không còn gì luyến tiếc vậy.
Mặc Nhiễm đã bị Lam Tuyết treo trên dòng sông vong xuyên.
Hắn vốn là có thể tự cởi trói đi xuống.
"..." Lam tuyết hung thần ác sát nhìn qua.
Mặc Nhiễm lập tức không dám động đậy, mặc cho Lam Tuyết dày vò.
Thiết nghĩ, chắc dạo này hắn uống nhầm loại thuốc nào đó rồi.
Vậy là, bắt đầu từ ngày hôm đó, lần nào Mặc Nhiễm cũng thấy được đủ cách Lam Tuyết dày vò một vị thần khí rất đỗi tốt (dùng làm dược nhân).
Nhưng hắn không dám nói ra, sợ mình mạng nhỏ quá, không đủ cho cô chơi chơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thien-nguyet-lam-tuyet/2817085/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.