Mặc Nhiễm rùng mình, quả nhiên là quá đáng sợ.
"Cá, ăn cơm không?"
Lam Tuyết đen mặt: "Đừng có gọi ta là Cá, có tin ta ném huynh xuống dưới này hay không?"
Sắc mặt hắn đột nhiên trắng bệch, nước mắt như đê mà vỡ ra, đáng thương hề hề nói: "Cá..."
Từ khi biết được điểm yếu của Lam Tuyết, Mặc Nhiễm càng thuần thục kĩ năng làm nũng, nếu không dụ dỗ được thì òa lên khóc. Nước mắt càng nhiều càng tốt.
Hắn từ trước giờ không biết khóc là gì, sau khi hội ý với đám ác linh. Quyết định chế ra một loại thần dược có tên là Lệ đan.
Quả nhiên Lam Tuyết sau đó không dám nói gì nữa, quên luôn cả chuyện Hắn chỉ coi nàng là dược nhân luôn.
Lam Tuyết: "..."
Chó chết Mặc Nhiễm.
Lần trước hắn ta dụ dỗ nàng uống mấy thứ đan dược linh tinh, đến giờ thuốc còn chưa phát tác hết đâu.
Cái đầu tiên là ngứa suốt ba ngày ba đêm.
Cái thứ hai là không hấp thu được linh lực.
Cái thứ ba là cả người mềm nhũn như không còn xương cốt.
Cái thứ bốn là suýt tí nữa thì chết.
Cái thứ năm là, nhiều quá không kể hết được. Nhưng tóm lại là cứ đến gần hắn là sống không bằng chết.
Bảo sao Mộc thần cáo cao tại thượng lại để cho một vị thần lang thang như nàng trú ngụ ở nhà hắn. Hóa ra lại là âm mưu, là âm mưu cả.
Lam Tuyết thở dài ngao ngán.
Một con ác linh khác thừa cơ lúc Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thien-nguyet-lam-tuyet/2817084/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.