Không thể tưởng tượng được, sâu trong linh hồn của Quân Mặc Hàn đã trở nên biến thái đến thế nào.
Gã ta bây giờ rất điên rồ, có thể vì lợi ít trước mắt mà không màn đến sau này.
Không sợ biến thái, chỉ sợ biến thái rồi mà còn bị thiểu năng.
Hứa Lan Chu lắc đầu ngao ngán.
"Phải nhanh chóng giúp tên đó lãnh cơm họp." Không thì cách vài ngày, Quân Mặc Hàn lại tìm đến hắn, nhìn bộ mặc giả tạo của gã, hắn liền lắc đầu ngao ngán.
"Thiên hạ đồn rằng, Lý Thừa Viêm đã từ chiến trường Tây Bắc trở về. Không biết ngươi đã nghe qua chưa?" Quân Mặc Hàn hất cầm kiêu ngạo.
Giáp Ni Vĩ Na Dĩ Hoàng, tên này chính là thủ lĩnh của Ngụy Quân.
Giáp Ni Vĩ Na Dĩ Hoàng nghiến răng: "Tên Lý Thừa Tướng đó giết hơn năm vạn quân của ta. Nói về là về sao?"
Đúng là tức chết ta!
Hắn hít thở sâu, ngước mặt lên nhìn Quân Mặc Hàn: "Ngươi còn kế sách gì mới không?"
Quân Mặc Hàn phẩy quạt, che đi nửa khuôn mặt rồi cười lớn: "Ta sao? Đương nhiên có chứ."
Ánh mắt gã trở nên thâm độc: "Mỗi ngày ta đều bỏ một chút kịch độc vào đồ ăn và nước uống của Quân Bất
Nghi, bây giờ chỉ cần đợi kịch độc phát tán toàn thân hắn ta thôi."
Tên bán loại thuốc này cho gã, có bảo là khi uống nó vào cơ thể, sẽ chết bất đắc kì tử.
Nhưng cũng đã qua 5 tháng, có phải là do liều lượng quá ít nên thuốc độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ta-phai-ngua-phan-dien-hac-hoa-/3644503/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.