Với địa vị của Mộ Lâm, trong tiệc rượu người có thể đến gần anh cũng không nhiều, cho nên Hải Bối Nhi cũng vui vẻ được thanh nhàn.
Hải Bối Nhi ngủ một ngày cũng chưa ăn cái gì, Mộ Lâm dẫn theo cô không ngừng ăn ăn uống uống.
Nhưng mà thời gian nhàn nhã luôn ngắn ngủi như vậy, Lý Thanh Thanh nhìn thấy bọn họ lập tức lắc lư đi tới.
“Anh Mộ, chị Hải.”
So với lần trước, Lý Thanh Thanh càng thêm thu liễm cho dù nhìn thấy Mộ Lâm săn sóc Hải Bối Nhi như vậy cũng không thay đổi sắc mặt, ngay cả ánh mắt cũng không hề thay đổi, thậm chí còn mỉm cười lôi kéo bọn họ.
Hải Bối Nhi mỉm cười có vẻ cực kỳ thân thiện, cô cũng không để Lý Thanh Thanh vào mắt.
Cô tin tưởng người đàn ông của mình, cũng tin tưởng tình cảm của cô và Mộ Lâm.
“Anh Mộ, có rất nhiều người muốn nói chuyện với anh một lúc đó, để chị Hải cho em chăm sóc đi.”
Nói xong, cô còn đặc biệt thân mật kéo tay Hải Bối Nhi, chớp chớp mắt nhìn Hải Bối Nhi.
Mộ Lâm nhìn thoáng qua Hải Bối Nhi, đến khi cô gật đầu ý bảo anh yên tâm, lúc này mới rời đi.
“Chị Hải thật xinh đẹp.” Lý Thanh Thanh cười vô cùng đơn thuần, giống như đang thật lòng khen tặng: “Không biết tại sao chị Hải lại quen biết anh Mộ vậy?”
“A, chúng ta chính là gặp nhau ở quán bar, nhất kiến chung tình (vừa gặp đã yêu).” Hải Bối Nhi nhấp một ngụm rượu, không chút để ý nói, thật ra cô càng muốn nói bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-i/1590053/quyen-10-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.