Mộ Lâm trước nay đều thích làm xong mới nói, cũng chính như vậy nên lúc này anh mới chân chính nói ra mục đích muốn cô tới đây.
Tất nhiên Hải Bối Nhi vừa mừng vừa sợ, một đôi mắt ngập nước giống như chỉ cần hơi không lưu ý nước mắt sẽ rơi xuống dưới.
Mộ Lâm móc ra một cái hộp, mở ra, bên trong rõ ràng là một chiếc nhẫn.
Đơn giản nhưng lại tinh xảo, giống như phong cách của Mộ Lâm.
Hải Bối Nhi còn chú ý tới bên trong chiếc nhẫn khắc tên viết tắt của cô và Mộ Lâm, cũng không giống như vội vàng chuẩn bị.
“Bối Nhi, anh yêu em.”
Người đàn ông quỳ một gối xuống đất, cầm chiếc nhẫn đeo vào ngón giữa bàn tay trái của cô, hơn nữa anh còn thành kính hôn lên mu bàn tay của cô giống như nụ hôn này chính là dấu vết của anh, vĩnh viễn khắc sâu tình yêu của anh vào trong tay cô.
Chờ đến khi Mộ Lâm đứng lên, Hải Bối Nhi đã khóc thành lệ nhân, cô còn nhỏ nhỏ giọng oán trách anh.
“Đều tại anh, em mặc đồ không phải thật xinh đẹp cũng không trang điểm, một chút chuẩn bị cũng không có! Hơn nữa anh cũng không hỏi em có nguyện ý hay không đã trực tiếp đeo nhẫn cho em, nào có người nào cầu hôn như vậy, một chút thành ý cũng không có!”
Sự kích động và tình yêu trong lòng Mộ Lâm lập tức bị những lời nói này của Hải Bối Nhi đánh vỡ, dở khóc dở cười ôm bà xã bé nhỏ của anh.
“Đúng đúng đúng, là anh không tốt, ở trong mắt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-i/1590054/quyen-10-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.