Dọc đường đi Hải Bối Nhi luôn phồng má, chỉ khi chụp ảnh cô mới cười.
Cô rất tức giận, làm sao có thể không tức giận.
Mộ Lâm cũng chưa cầu hôn cô đâu, cô đã vội vội vàng vàng tự đem mình bán đi.
Cô chẳng những tức giận Mộ Lâm, cô còn tức giận chính mình.
Nỗi buồn của Hải Bối Nhi kéo dài thật lâu nhưng ngoài ý muốn Mộ Lâm không hề dỗ dành cô mà sau khi đưa cô về nhà lập tức chạy đến công ty.
Chuyện này khiến cô càng không vui vẻ!
Quả nhiên vợ nắm trong tay chính là cám bã, không đáng quý trọng!
Hải Bối Nhi trùm chăn ngủ, cô quyết định, một tuần tới anh đừng nghĩ leo lên giường của cô.
Tự mình tịch mịch cô độc lạnh lẽo tự loát đi, lão nương không hầu hạ!
Cô ngủ một giấc tới tận lúc trời gần tối, Mộ Lâm gọi điện thoại khiến cô bị đánh thức.
Vốn tâm tình đã không tốt lại bị đánh thức khiến cô vừa mở miệng, giọng nói đã vô cùng không tốt: “Có chuyện gì, đồ lưu manh!”
Đương nhiên câu nói này vào trong tai anh không thể nghi ngờ chính là làm nũng, ai bảo tiếng nói của Hải Bối Nhi mềm mại như vậy chứ.
Mộ Lâm gọi điện thoại nói muốn dẫn cô đi ăn cơm, anh còn muốn cô mặc đẹp một chút, tài xế đã chờ dưới lầu.
Đôi mắt cô mơ màng buồn ngủ, đi chọn lựa quần áo, trong lòng nghĩ cô mới không cần nghe anh nói như vậy nhưng cuối cùng vẫn chọn một bộ lễ phục cúp ngực rất trang trọng.
Từ sau khi cô vào ở, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-i/1590052/quyen-10-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.