Hắn bất lực nhìn người phụ nữ đang nằm bất động trên giường bệnh, tiếng kim chuyền lách tách nhỏ xuống phá vỡ không gian tĩnh lặng.
Dịch Giản ngồi bên cạnh giường bệnh, mặc cho cái lạnh xâm nhập vào linh hồn hắn.
Dịch Giản không thể nào khống chế mình không nghĩ đến việc, một ngày nào đó liệu cô ấy có cứ thế mất đi ý thức rồi mãi mãi không tỉnh dậy, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này hay không.
Mỗi lần nhìn người ấy mở mắt ra, Dịch Giản lại cảm thấy đoạn thời gian ngắn ngủi đó vô cùng xa xỉ, hắn có thể nhìn cả thế giới này của hắn lâu hơn một chút, nhưng cô ấy lại không thể ở lại lâu hơn một chút. Mặc dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng khát vọng tựa như một hố đen càng ngày càng lớn, chỉ đợi mình hơi bất cẩn là sẽ kéo mình đến ranh giới tuyệt vọng.
Thời gian gần đây sức khoẻ Mộc Trà suy yếu một cách rõ rệt, tựa như bất kì lúc nào cũng có thể chấm dứt tất cả. Thời gian lúc tỉnh của cô đều rất ngắn, sau đó sẽ là hôn mê sâu, thời gian tỉnh lâu nhất là một ngày.
Thời gian này Dịch Giản không dám rời khỏi cô nửa bước, đến cả khi bác sĩ làm các loại xét nghiệm hay phẫu thuật khác nhau, hắn đều sẽ ở bên cạnh, hoặc bằng mọi cách nhìn cô ấy qua lớp thủy tinh dày. Chỉ là hắn sợ rằng một khi hắn chớp mi, người này sẽ vĩnh viễn rời khỏi cuộc đời hắn.
" Bối Ly, đã bao nhiêu năm như vậy, chúng ta vẫn không thể ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1503406/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.