Sắc trời dần ngả màu nhuộm đỏ một khoảng không gian, loanh quanh trong rừng kiếm ít củi cũng không phải dễ, cây thì quá to, cây thì quá nhỏ.
Hai người đi song song nhưng đến một lời cũng không nói, chú quay phim đi đằng sau toát hết cả mồ hôi.
Mộc Trà không mở lời, Diệc Minh cũng không. Bọn họ cứ thế chậm rãi đi trên lá khô, không gian chỉ còn lại tiếng cành cây nhỏ bị bẻ gãy
Diệc Minh không biết suy nghĩ đến cái gì, đột nhiên đưa tay nắm lấy tay của Mộc Trà kéo về phía mình.
Cô ngẩn người, khẽ ngẩng mặt nhìn hắn, mày kiếm kẽ nhíu lại, Diệc Minh nhàn nhạt nói: " Phía trước có hố "
Mộc Trà khẽ lùi về sau một bước, gật đầu mỉn cười, lễ phép nói: " Cảm ơn Diệc lão sư "
Chú quay phim tiến lên kiểm tra, quả thực phía trước có một cái hố khá sâu đã bị lấp lại bằng lá khô, nhưng chú quay phim vẫn không hiểu tại sao Diệc Minh kia lại nhìn ra được? Giác quan thứ sáu sao?
Tổ đội hai người nhanh chóng nhặt xong củi rồi trở về, phía bên kia còn chưa dựng lều xong, Mộc Trà vì giấc ngủ của mình quyết định xắn tay áo lao vào làm.
Buổi tối ăn xong liền được giao nhiệm vụ làm, tổ chức một trò chơi giải đố, sau đó bọn họ lại kể chuyện ma, hơn chín giờ đều trở về lều của mình để ngủ.
Mộc Trà đối với mấy cái chuyện ma này có chút ám ảnh, nằm lăn qua lăn lại mấy vòng vẫn là ngủ không được, vì tránh ảnh hưởng hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1503326/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.