" Cửu tiểu thư... " Thuần Liêu Ninh khẽ đẩy bệnh án đến trước mặt Mộc Trà, hắn hơi rũ mắt, hình như có chút muộn phiền.
" Cảm ơn bác sĩ Thuần "
Đem bệnh án xem qua một lượt, Mộc Trà lặng người, nhàn nhạt mỉm cười, đem bệnh án thuần thục gấp lại.
Hai tay đan chặt vào nhau, Thuần Liêu Ninh hơi cúi mặt, mắt hắn rũ xuống, trầm giọng, nói: " Cửu tiểu thư, tôi khuyên em nên sớm làm hoá trị, việc thay tủy bên chúng tôi sẽ gấp rút tìm tủy phù hợp "
" Thời gian của tôi còn bao lâu? " Mộc Trà mỉm cười nhàn nhạt, đem bệnh án đặt nhẹ lên bàn.
" Nhiều thì hai năm, ít thì một năm... " Hắn hơi ngừng giọng, một lúc sau mới nói: " Tìm được tủy phù hợp, nhiều nhất... được bốn năm... "
Mộc Trà không đáp, chậm rãi nhìn vào khoảng không vô định, khoé miệng vẫn treo lên nụ cười nhàn nhạt như hoa đào giữ tiết tháng ba
" Làm hoá trị càng sớm càng tốt... "
" Tôi sẽ suy nghĩ thêm " Mộc Trà đứng dậy, cầm theo túi nhỏ, mỉm cười nói: " Hiện tại có thể dùng thuốc không? "
" Có thể... " Thuần Liêu Ninh đứng dậy, đưa Mộc Trà đi lấy thuốc.
>
Mộc Trà sau khi đi khám ở bệnh viện thì trở về nhà.
Liên kết vài mảnh kí ức lại với nhau, Mộc Trà vẫn là nghĩ không ra Thuần Liêu Ninh này có gì liên quan đến nguyên chủ, nhưng cô biết Thuần Liêu Ninh này la một nam phụ, kết cục sau này cũng không tốt.
Nằm dài trên giường lớn, Mộc Trà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1503327/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.