Hai bên tổ đội đều bắt đầu bước vào nấu nướng, thời gian là hai tiếng, Dư Linh và Đường Liên không biết mấy chuyện bếp núc, bọn họ cũng chỉ đứng bên cạnh phụ giúp vài việc vặt. 
Mộc Trà không ghét công việc bếp núc, thuần thục nấu từng món một, đây đều là những món ăn không quá khó. 
Diệc Minh khẽ để ý qua bên này, chỉ thấy người bên cạnh đang tập trung nấu nướng, giống như thói quen, cô ấy mỗi khi nấu canh hoa lê sẽ đều vui vẻ vẽ lên trái lê mấy hình thù kì lạ, lần này cũng không ngoại lệ. 
Mộc Trà đương nhiên theo trí nhớ nguyên chủ nà khắc ra một chữ " phúc ", đem từng quả lê khắc chữ cắt ra rồi bỏ đường phèn vào hấp lên. 
Công việc coi như tạm xong, đáng ra sẽ không có điều gì khác lạ nhưng ở trường học như thế nào lại có tắc kè. 
Một con tắc kè nhỏ bò vào bên trong gian phòng, đồng tử Mộc Trà mở lớn một vòng, cố ép xuống cảm giác kinh sợ trong người, lùi về sau hai bước lại đụng trúng lưng Diệc Minh. 
Hắn khẽ quay người, chỉ nhìn thấy nữ nhân trước mặt người cứng đờ, nhìn xuống nền đất, một con tắc kè thân xanh đang bò về hướng này, Diệc Minh không kịp suy nghĩ vội vàng ném con tắc kè ra ngoài, vừa trở và liền vùi mặt Mộc Trà vào lồng ngực mình, trầm giọng nói: " Không sao, không sao " 
Bên trong gian bếp lúc này chỉ con hai người đứng bếp là bọn họ, mấy người kia đều đem đồ ra bên ngoài, máy quay phim đương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1503325/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.