Ma xui quỷ khiến thế nào mà Lương Triều lại đọc địa chỉ cho Đường Quả, cúp điện thoại xong anh ta mới phản ứng lại được, tại sao mình lại đồng ý nhỉ?
Thế nên, Lương Triều ngồi trong phòng vô cùng căng thẳng.
Anh ta cũng không nhận ra có một bóng đen trên cửa sổ, đang cố gắng đi vào.
Đường Quả cải trang một chút rồi đi ra khỏi nhà, vội vã chạy ra đường cái chuẩn bị vẫy một chiếc xe.
Đột nhiên có một chiếc xe dừng ngay trước mặt cô, người đàn ông thò đầu ra: “Đi đâu thế?”
Người đàn ông này mặc một bộ quần áo thường ngày màu đen, cả người u ám, đôi mắt thâm thúy, tóc hơi dài, trông có vẻ kiệt ngạo bất tuân.
Ngón tay khẽ kẹp một điếu thuốc, khi nhìn thấy Đường Quả thì theo bản năng dập tắt điếu thuốc rồi ném nó vào gạt tàn.
“Đến nhà Lương Triều.”
Đường Quả không khách sáo, nhanh chóng ngồi vào ghế sau: “Tài xế, phiền anh nhanh lên một chút, tôi không có thời gian.”
“Lương Triều?” Người đàn ông khẽ nhướn mày, “Em và Lương Triều ở bên nhau?” Anh không tin.
Đường Quả cũng nhướn mày, cười như không cười: “Anh đoán xem.”
Đôi mắt u ám của Kiều Nghiệt hiện lên ý cười: “Nghịch ngợm.” Anh định vị địa chỉ của Lương Triều, sau đó lái xe đến theo ý cô.
Đột nhiên anh cảm giác được có một đôi tay đặt lên cổ mình, bàn tay của người phụ nữ mềm mại ấm áp, suýt chút nữa anh không cầm tay lái được. Kiều Nghiệt không quay đầu lại: “Ngoan ngoãn một chút, buông tay ra, tôi đang lái xe.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915255/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.