“Đạo diễn Thạch vừa gọi điện thoại đến nói nhà đầu tư cho bộ phim đã chỉ định rõ người đóng vai nữ thứ.”
Đường Quả cũng không ngoài ý muốn, đồng thời cũng biết người đó là ai, bởi vì người này dường như biết bộ phim này sẽ nổi.
Cô vẫn hỏi: “Ai thế?”
“Vệ Xuyên.” Sắc mặt Chu Ý rất khó coi: “Người này không dễ đắc tội, nếu không thì đạo diễn Thạch đã không trực tiếp gọi điện cho tôi để xin lỗi.”
“Nếu để tôi biết ai đứng đằng sau ngáng đường, tôi nhất định sẽ mắng chết người đó.”
Đường Quả khẽ nhếch môi: “Là Bạch Văn Văn.”
“Cái gì?” Chu Ý không thể nào tin được: “Cô ta? Cô ta đúng là có chút tài năng, nhưng cô ta có kỹ năng diễn xuất sao?”
Đường Quả không nói tiếng nào, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tin tức phát trên tivi. Tin tức đang phát là đêm qua người ta tìm thấy thi thể của một cô gái ở trong một khu rừng nhỏ ở ngoại ô thành phố. Bởi vì nơi đó nằm ở góc chết của camera nên căn bản không biết được ai đã đâm cô gái đó.
Kẻ đó không những đâm chết cô gái mà còn kéo xác vào rừng để che giấu, nhưng không ngờ khu rừng đó buổi sáng có rất nhiều người dắt chó đi dạo.
Chu Ý nhìn thấy thì tức giận mắng: “Đúng là phát điên phát rồ, nói không chừng cô bé đó chưa bị đâm chết mà bị kéo đến chết.”
“Quả Quả, hay là chúng ta suy nghĩ đến hai kịch bản kia?”
“Không cần.” Đường Quả không thích hai cái kia, “Tôi vẫn thích kịch bản vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915254/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.