Năm nay, Đường Quả ba mươi tám tuổi, Ngụy Việt bốn mươi tuổi.
Hai người gặp nhau ở một nhà hàng đồ ăn lạnh, Ngụy Việt đã trở thành một người đàn ông thành thục, thời gian cũng không lưu lại bất cứ dấu vết nào trên mặt anh. Người đàn ông này giống như một bình rượu ngon, càng để lâu càng thơm.
Chỉ là ánh mắt nhìn Đường Quả vẫn thâm tình như thế, chỉ cần cô hơi nhíu mày thì anh sẽ rất lo lắng.
“Quả Quả muốn ăn kem gì?” Anh đã hỏi câu này không biết bao nhiêu lần, không hề thấy chán.
Đường Quả khẽ cười: “Mỗi vị một chiếc.” Cô cũng vui vẻ trả lời.
“Được, Quả Quả chờ một chút.”
Người đàn ông xoay người đi mua kem, căn dặn mỗi loại lấy một muôi nhỏ. Sau đó, anh nhanh chóng mang lại cho cô, đặt trước mặt cô, không quên đưa cho cô một chiếc thìa.
Ngụy Việt không ăn, chỉ nhìn cô ăn, ánh mắt vô cùng chiều chuộng, làm trái tim các nhân viên nữ ở đây đều tan chảy.
Mặc dù tuần nào hai người này cũng đến cửa hàng của họ ăn kem, lần nào cũng ăn hết tất cả các loại, thuận tiện phát cẩu lương nhưng cũng không làm mọi người chán ghét. Nếu như tuần nào không thấy họ đến thì sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu.
Đường Quả cúi đầu ăn kem, dù đã gần bốn mươi nhưng cô vẫn trông như một cô gái nhỏ.
[Kí chủ, theo như cốt truyện thì sinh mệnh của Ngụy Việt sắp kết thúc rồi.] Hệ thống nhắc nhở, [Kiếp trước anh ấy là đại ca xã hội đen, chết trong một cuộc chiến với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915242/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.