“Còn nữa, tôi rất ghét hoa hồng.”
“Con người như anh thực sự rất dung tục, theo đuổi con gái chỉ biết tặng hoa, còn là hoa hồng vô cùng tầm thường, không lãng mạn một chút nào. Anh cảm thấy tôi phù hợp với hoa hồng đỏ sao? Tôi vẫn luôn cho rằng mình là một thiên thần, thiên thần phù hợp với màu trắng tinh khôi.”
Lâm Dật Trì: “…”
“Xem ra, anh trai ghét anh đúng là có lí do.”
“Tôi không muốn nói nữa, càng nói càng thấy ghét anh, tôi sợ tôi không khống chế được, để vệ sĩ đánh anh.”
“Thế nên, anh đi đi, nhớ kĩ, đừng bao giờ xuất hiện trong tầm mắt của anh trai, anh trai không thích anh.”
Hệ thống âm thầm quan sát, cuối cùng phát biểu cảm nghĩ: [Tuyệt vời quá, kí chủ của tôi]
Anh ta tưởng công chúa nhỏ dễ bắt nạt à?
Nếu như tức giận có thể nổ tung thì chắc Lâm Dật Trì đã tan xác rồi.
“Cô, được lắm!”
“Đường Quả, Đường Tranh, Đường Thị…”
Lâm Dật Trì ném bó hoa hồng sang một bên, liên tục cười lạnh. Anh ta chưa từng bị sỉ nhục như thế, anh ta nhìn Đường Quả, giống như phải nhớ thật kĩ cô.
“Anh muốn nhớ kĩ dáng vẻ của tôi để báo thù à?” Đường Quả hất cằm: “Không cần phải phiền phức như vậy, anh có thể chụp ảnh, bản tiểu thư không ngại.”
Lâm Dật Trì siết chặt nắm tay kêu răng rắc.
Cuối cùng cũng bước đi không thèm quay đầu lại, vô cùng nhục nhã!
“Nghịch ngợm!”
Đường Tranh không nhịn được xoa đầu cô: “Tiểu Quả không thích anh ta à?”
Kết quả này là điều Đường Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915085/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.