“Anh có nhiều việc lắm không?”
Gần đây Đường Tranh luôn dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết xong việc của công ty, sau đó lập tức chạy đến bệnh viện.
Anh cũng không biết tại sao ngày nào mình cũng mong ngóng được nhìn thấy cô bé tội nghiệp kia. Nghĩ đến đôi mắt long lanh ngơ ngác của cô, trái tim anh dù có cứng rắn thế nào cũng sẽ tan chảy thành nước.”
“Cũng bình thường.”
Đường Tranh nhẹ nhàng xoa đầu Đường Quả, cảm giác ở tay rất tốt, khóe miệng anh hơi nhếch lên.
Anh thấy ân hận, thực ra Tiểu Quả vô cùng đáng yêu, trước đây anh đã bỏ lỡ rất nhiều thời gian ở bên cô, bây giờ nghĩ lại cảm thấy hơi hối hận.
Sau lưng họ là hai người vệ sĩ cao lớn, ngoài ra vẫn còn một nữ vệ sĩ nữa, cũng là trợ lý sinh hoạt của Đường Quả.
Sau khi sự việc kia xảy ra, Đường Tranh đã chọn những người này cho cô.
Anh cứ tưởng Đường Quả sẽ không thích, ai ngờ cô lại vui vẻ chấp nhận, lại còn vô cùng cao hứng.
Thấy Tiểu Quả ngoan ngoãn nghe lời như vậy, các đường nét trên gương mặt Đường Tranh cũng trở nên dịu dàng.
“Anh trai, những lời trước đây anh nói là thật sao?”
Đường Tranh bừng tỉnh trong cơn mơ, bắt gặp ánh mắt thấp thỏm của cô thì cảm thấy vô cùng yêu thương. Rốt cuộc thì cô sợ anh không thích cô đến mức nào, sự thờ ơ lạnh lùng của anh trước đây đã gây ra cho cô bao nhiêu thương tổn.
Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, khẽ vỗ về lưng cô: “Là thật.”
“Vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915083/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.