Sau khi xuống xe, Đường Tranh nhìn thấy bên cạnh bệnh viện có một cửa hàng hoa thì xoay người đi về phía đó.
“Tiên sinh, anh muốn mua hoa sao?”
Đường Tranh gật đầu.
“Mua tặng bạn gái sao?”
Đường Tranh dừng một chút rồi trả lời: “Em gái.”
Nhân viên bán hàng đang định giới thiệu các cô gái rất thích hoa hồng đỏ, nghe Đường Tranh nói là em gái thì lập tức mỉm cười: “Vậy thì tặng hoa bách hợp, trong lòng tiên sinh, em gái mình chắc chắn là một thiên thần nhỏ đúng không?”
Đường Tranh nhìn những bông hoa bách hợp màu trắng, độ nở vừa phải, giống như lúc Tiểu Quả vui vẻ cười rộ lên.
Thiên thần, đúng vậy, Tiểu Quả đúng là thiên thần, tốt đẹp như một thiên thần.
Anh lấy tiền thanh toán bó hoa, sau đó quay lại bệnh viện.
“Em gái của vị tiên sinh đó nhất định sẽ rất hạnh phúc nhỉ?”
“Làm bạn gái chắc cũng rất hạnh phúc.”
“Vị tiên sinh đó nhìn thật là dịu dàng.”
Những lời của các cô gái ở cửa hàng hoa lọt đến tai Đường Tranh, anh hơi dừng bước.
Khẽ lắc đầu, không biết Tiểu Quả có cảm thấy hạnh phúc khi có một người anh trai như mình không.
Nghĩ đến sự thờ ơ và lãnh đạm của mình trước đây, Đường Tranh cảm thấy trong lòng rất khó chịu, suýt chút nữa anh đã đánh mất cô.
Đường Tranh mỉm cười như gió xuân, nhanh chóng đẩy cửa phòng bệnh, khi nhìn thấy tình hình bên trong thì ý cười lập tức biến mất.
Anh mặt không đổi sắc bước vào trong phòng, nhìn chiếc bình đang cắm một bó hoa hồng đỏ vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915077/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.