"Hửm?" Phó Hoè hơi nhếch môi, trong giọng nói có chút vui vẻ: "Thật sự là người sở hữu năng lực sao?" 
  
Dung Hoàng cúi đầu không nhìn Phó Hoè, cố gắng chống cự: "Tất nhiên rồi." 
  
"Rất tốt." Dung Hoàng lén lút ngẩng đầu nhìn Phó Hoè, liệu anh có thả cô đi không? 
  
Sau đó Phó Hoè chỉ vào thiết bị trong góc nói: "Vừa hay thiết bị đã được sửa xong, tôi muốn xem, rốt cuộc cô có năng lực gì." 
  
Dung Hoàng suýt nữa cắn vào lưỡi, căng thẳng đến mức nói lắp: "Chỉ, chỉ là năng lực thuộc hệ sức mạnh thôi." 
  
Khi nghe thấy âm điệu mềm mại ở cuối câu nói của Dung Hoàng, ánh mắt Phó Hoè hơi động, anh thả tay đang nhéo cằm cô ra. 
  
Khi ánh mắt chạm vào vết đỏ trên cằm Dung Hoàng, Phó Hoè thầm nghĩ làn da của cô gái nhỏ quá mỏng manh. 
  
Thế nhưng, trong lòng anh có lại một giọng nói nhỏ bảo rằng, nếu mạnh tay hơn một chút, để lại dấu vết trên người cô thì không phải là tốt hơn sao? 
  
Phó Hoè chậm rãi nhắm mắt lại, cố gắng xua đi cảm xúc đen tối này: "Đi đi." 
  
Dung Hoàng cố gắng không tỏ ra sợ hãi, ngẩng cao đầu đi về phía thiết bị. 
  
"Đừng 'vô tình' làm hỏng nó, mỗi lần sửa chữa thiết bị này phải tốn rất nhiều tiền đấy." Giọng nói của Phó Hoè vang lên từ phía sau, nắm đ.ấ.m của Dung Hoàng lặng lẽ thả lỏng. 
  
Sao tên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/3712067/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.