Dung Hoàng giơ tay còn lại tát vào mặt Phó Hoè.
Âm thanh "bốp" vang lên, giống như đang gãi ngứa.
Phó Hoè ngước mắt lên, khuôn mặt cô gái nhỏ hồng như hoa đào, dáng vẻ ngượng ngùng e thẹn, rất quyến rũ.
Đôi mắt Phó Hoè tối sầm, mùi m.á.u tươi quanh quẩn nơi đầu lưỡi.
Đầu ngón tay anh lướt nhẹ trên làn da mềm mịn của cô hai lần rồi mới buông tay.
"Nghe nói trên đời này có vua zombie, cô nghĩ có nữ hoàng zombie không?" Ngón tay Phó Hoè ngưng tụ một quả cầu lửa, tựa như muốn chứng tỏ thực lực của mình với Dung Hoàng.
Dung Hoàng không cần anh chứng minh thực lực, hơi mím môi: "Không biết."
Phó Hoè nhếch môi, khuôn mặt ấm áp nhưng lạnh lùng, "Không biết? Vậy thì không biết."
Dung Hoàng: "."
Tên đáng ghét này sao mà hời hợt thế?
Phó Hoè thu hồi ngọn lửa, nụ cười trên mặt cũng biến mất: "Cô có thể đi rồi."
Dung Hoàng âm thầm cắn răng, sớm muộn gì cũng có một ngày tôi bắt anh quỳ xuống rửa chân cho tôi.
Nghĩ tới đây, Dung Hoàng cảm thấy mình không còn tức giận nữa.
"Vậy tôi đi nhé." Dung Hoàng nói xong liền chạy ra khỏi phòng kiểm tra.
Bộ đồ màu hồng của cô gái nhỏ biến mất ở cửa, Phó Hoè bình tĩnh thu hồi ánh mắt.
Về thân phận của Dung Hoàng, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/3712068/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.