Những người phía trước nghe thấy giọng nói của Phó Hoè thì lập tức tránh ra.
Dung Hoàng thấy Phó Hoè xuất hiện, nghiêng đầu nhìn anh, đúng lúc chạm phải đôi mắt đen láy của Phó Hoè.
Chỉ trong một khoảnh khắc, hình như Dung Hoàng thấy ý cười trong mắt Phó Hoè.
Dung Hoàng mở to hai mắt, anh đang cười nhạo cô!
Đồ đáng ghét.
Phượng Tức thúi.
Thấy Phó Hoè tới, Khoái Diệp lập tức kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện.
Thực ra Phó Hoè đã biết chuyện gì đã xảy ra ở đây, anh cụp mắt xuống nhìn tiến sĩ Trương.
Thấy Phó Hoè nhìn mình, tiến sĩ Trương sợ hãi, ánh mắt có chút cầu xin.
Cầu xin cái gì?
Trong lòng Phó Hoè cảm thấy buồn cười, kiếp trước, ông ta đã cùng Lương Âu làm căn cứ Tân Sơn sụp đổ, không ít người đã cầu xin ông ta.
Nhưng ông ta cũng không tha cho một ai.
Phó Hoè nhếch môi cười lạnh, anh là kẻ xấu, lập tức nói: "Vậy thì xử lý theo quy định của căn cứ."
Khoái Diệp suy nghĩ một chút, cẩn thận hỏi: "Đuổi ra khỏi căn cứ?"
Phó Hoè gật đầu.
Khoái Diệp nhìn tiến sĩ Trương, thật đúng là tự tìm đường chết, sau đó anh ta kéo người đi về phía cổng căn cứ.
Tiến sĩ Trương hoàn toàn hoảng sợ, ông ta không ngờ Phó Hoè lại tàn nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nhan-vat-phan-dien-vua-ngot-ngao-vua-hoang-da/3712066/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.