Quân Trì không nói chuyện, thay thế nó chính là một cái hôn thô bạo.
Không hề có chút ôn nhu nào, giống như cuồng phong bão tố, đấu đá lung tung mà cạy mở cánh môi của Vân Phiếm Phiếm.
Hắn vừa cắn vừa mút lấy lưỡi của nàng.
Vân Phiếm Phiếm cảm thấy miệng mình đã bị bịt kín, ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng không có.
Hắn giống như một con sói tham lam, không ngừng biến hóa tư thế hôn môi nàng.
Từ lúc bắt đầu, hai người mới chỉ nằm song song nhau, dần dần lại biến thành hắn nằm trên nàng nằm dưới.
Trên người Vân Phiếm Phiếm cũng nhiễm phải hương vị Long Tiên Hương trên người hắn.
Nội tâm có chút buồn bực, Quân Tiểu Ao thô bạo như vậy từ khi nào?
Lần trước lúc nàng hôn hắn, đối phương còn ngượng ngùng không thôi.
Trong lòng mới có một tia manh mối, người bên trên bỗng nhiên thả nàng ra.
Vân Phiếm Phiếm hít thở từng ngụm một, liền cảm giác được hắn nhẹ nhàng hôn khóe môi nàng một chút.
Sau đó lại từ hôn chuyển thành liếm, giống như động vật nhỏ vậy.
Thời điểm Vân Phiếm Phiếm nhìn hắn, liền nghe thấy ngữ khí mang theo ý tứ xin lỗi của hắn: "Thực xin lỗi, Phiêu Phiêu, ta giống như có chút nóng nảy, ta không cố ý..."
Nói nói, thanh âm càng ngày càng nhỏ.
Thời điểm hắn như thế này, đều là một bộ biểu tình vô tội lại chọc cho người khác trìu mến, làm người ta muốn sinh khí cũng không thể sinh khí được.
Hiện tại Vân Phiếm Phiếm chính là bị như thế.
Rõ ràng lúc trước nội tâm nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494851/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.