Vân Phiếm Phiếm vui vẻ.
Nàng nói với Quân Trì: "Vậy ngươi muốn ngủ ở chỗ này sao?"
Quân Trì gật đầu: "Ừm."
Hai người nằm cạnh nhau, nàng không nói lời nào, Quân Trì cũng không biết nên nói cái gì.
Thẳng đến khi thanh âm buồn bực của Vân Phiếm Phiếm truyền đến: "Lúc trước không phải ngươi vẫn luôn thích đối mặt với ta ngủ sao?"
Quân Tiểu Ao phi thường không có cảm giác an toàn, cho nên nàng ở nơi nào, hắn liền ở nơi đó.
Thời điểm đi ngủ cũng vậy, hoặc là đối mặt với nàng để ngủ, hoặc là ôm nàng ngủ.
Quân Trì chậm rãi xoay người, đối mặt với nàng.
Ánh mắt hai người chạm nhau, hô hấp giao triền.
Quân Trì lại nghĩ tới lần đầu tiên nhìn thấy nàng, thời điểm hắn hôn nàng.
Lúc ấy hắn bị mất khống chế, trực tiếp đè nàng ở dưới thân, còn cắn nàng, ngày đó hắn mới biết được, thì ra thân thể nữ tử lại mềm như vậy, môi cũng thực mềm mại.
Có lẽ là bởi vì hắn cho nên Quân Tiểu Ao mới có thể phá lệ có hảo cảm với nàng.
Rốt cuộc thì từ một phương diện hay suy nghĩ nào đó thì hắn với Quân Tiểu Ao vẫn là một người.
Không thể phủ nhận rằng, Quân Tiểu Ao thích nàng bao nhiêu thì hắn liền thích nàng bấy nhiêu.
Hắn không biểu hiện ra ngoài, Quân Tiểu Ao lại bày tỏ toàn bộ ra.
Hàng mi dài của Quân Trì run lên với tần suất lớn, rõ ràng vẫn đang là mùa xuân nhưng hắn lại cảm thấy giống như mùa hè, vô cùng khô nóng, miệng khô lưỡi khô.
Loại bệnh trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494850/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.