Mua một đống túi lớn túi nhỏ, Vân Phiếm Phiếm còn cẩn thận chọn bánh quy mềm, lại còn có hàm lượng đường thấp.
Người già không thể ăn quá ngọt.
Sau đó cô liền xách giỏ đi tính liền.
Hàng người đứng chờ thanh toán có hơi đông, cô chỉ có thể cúi đầu nhìn mũi chân mình, kiên nhẫn chờ đợi.
Một lát sau, cô liền có cảm giác được có ai đó đang nhìn mình.
Hình như là ở phía sau.
Vân Phiếm Phiếm nghi ngờ quay đầu lại nhìn một chút, đằng sau chỉ có người đang xếp hàng, không có bất cứ điều gì dị thường.
Cô hỏi Tiểu Bạch Thái: "Tiểu Bạch Thái, ngươi có cảm thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm ta hay không?"
Tiểu Bạch Thái đáp: "Ký chủ đại nhân, cô đừng quay đầu lại, đợi một chút ta nhìn xem đã."
Vân Phiếm Phiếm nghe lời nó làm ra vẻ không biết gì, nhìn thẳng về phía trước.
Kệ để hàng đằng kia, ánh mắt của người đó lại một lần nữa dừng ở trên người của cô.
Nữ sinh gầy bé yếu ớt, nhìn giống như tiểu bạch thỏ, vừa rồi lúc quay đầu lại nhìn, hai mắt cô sáng lấp lánh phá lệ xinh đẹp.
Hắn lại cầm một chai nước ở trên kệ, đặt ở trong xe đẩy.
Sau đó cũng không có đi xếp hàng, mà là đứng ở đó như đang đợi cái gì.
Tiểu Bạch Thái nhìn nhìn, nhanh chóng đáp lại Vân Phiếm Phiếm: "Vừa nãy có một nam sinh nhìn cô."
Vân Phiếm Phiếm cả kinh, chẳng lẽ là fans?
Siêu thị rất gần nhà cho nên cô cũng không nghĩ sẽ đeo khẩu trang.
Chờ tới lượt Vân Phiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494731/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.