Nhân vật chính: Lê Hi, Lê Âm
- -----------------------------
"He he."
Bên tai có tiếng kêu gì đó rất nhỏ.
Cùng lúc đó, còn truyền tới âm thanh xé rách cùng nhấm nuốt.
Thanh âm có chút thô ráp, còn không ngừng truyền tới từ một chỗ.
Vân Phiếm Phiếm mở to mắt, đập vào mắt chính là bầu trời xanh thẳm, không mây, gió nhẹ.
Nhưng hương vị quẩn quanh trong không khí lại không xinh đẹp như phong cảnh trước mắt.
Hương vị thối rữa cùng máu tươi ập tới khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
Cô bò dậy từ trên mặt đất, rốt cuộc cũng tìm ra được ngọn nguồn của âm thanh phát ra.
Hai người kia một trái một phải ngồi ở trên mặt đất, trên tay cầm thứ gì đó đầy máu, đang cố gắng nhét vào trong miệng.
Trước mặt bọn họ, là hai cỗ thi thể đã bị mổ xẻ.
Tựa như nghe thấy thanh âm của Vân Phiếm Phiếm, hai người kia bỗng quay đầu lại.
Chỉ thấy ánh mắt họ dại ra, hai mắt vô thần, trong mắt chỉ còn lại tròng trắng, làn da tái xanh nhợt nhạt.
Trong đó còn có một người bị rớt miếng thịt ở trên mặt, ở chỗ đó rõ ràng đã hư thối rồi.
Bọn họ đều không phải người.
Tiểu Bạch Thái: "Thật là đáng sợ, quá máu me rồi!!"
Vân Phiếm Phiếm cũng cảm thấy ghê tởm, thế nhưng không biết vì sao mà cô lại không có cảm giác sợ hãi.
Hai "thứ đồ" kia bỗng nhiên đứng lên, xiêu xiêu vẹo vẹo đi tới trước mặt Vân Phiếm Phiếm, đem "đồ ăn" máu me trong tay đưa cho cô.
Vân Phiếm Phiếm từ chối: "Không cần, đừng khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494681/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.