--------CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI QUYỂN II--------
Vân Phiếm Phiếm mới chỉ rời đi có hai ngày mà Lục Trầm đã cảm thấy sự vật quanh mình bắt đầu trở nên buồn tẻ.
Hắn kéo kéo ống tay áo của mình lên, trên cánh tay có một vết rạch khá sâu.
Lục Hải dày vò hắn lâu như vậy, hiện tại sắp tới để thu thành quả rồi.
Bất quá lần này, hắn sẽ không để bọn họ tùy tiện bài trí nữa.
Ngày hôm qua hắn đã đem tất cả mọi chuyện nói cho Lục lão phu nhân, bao gồm cả chuyện Lục Hải dùng cha mẹ nuôi của hắn để uy hiếp hắn.
Tuy rằng tuổi lão phu nhân đã lớn, thế nhưng lại là người phân minh.
Cho dù Lục Trầm không lớn lên bên cạnh bà đi nữa thì trong lòng bà cũng đã sớm công nhân đứa cháu trai này.
Con trai của mình làm ra chuyện còn tệ hơn cả súc sinh như vậy, Lục lão phu nhân liền lập tức trở mặt, nhất định muốn đi tìm Lục Hải.
Cuối cùng vẫn là Lục Trầm cản bà lại.
Đánh rắn phải đánh giập đầu, tuy rằng bây giờ Lục lão phu nhân đang tức giận, thế nhưng dù sao thì Lục Hải vẫn là con trai của bà, Lục Uyên cũng là tôn tử của bà, bà khẳng định sẽ không làm chuyện gì quá mức.
Lục Trầm nói: "Nếu có thể cứu ca ca, vậy con liền nguyện ý."
Lục lão phu nhân kỳ thật cũng muốn tôn tử của mình nhanh khỏi bệnh, nghe được lời Lục Trầm nói, bà cũng không nhiều lời nữa.
Lục Trầm thu hồi ánh mắt, cười cười.
Để hắn đánh cược tính mạng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/494659/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.