Edit by Shmily 
#Do not reup# 
– —————————- 
Vân Phiếm Phiếm tắm rửa xong liền bò lên giường. 
Không lâu sau, Chung Hàm cũng tắm xong. 
Hắn mặc áo ngủ màu xám, cổ áo ngủ tương đối thấp, lộ ra xương quai xanh, tóc của hắn có hơi ướt, nhìn thấy Vân Phiếm Phiếm đã đắp chăn, hắn còn cảm thấy có chút tiếc nuối. 
Bất quá nhìn thân hình nho nhỏ của cô mặc áo sơ mi của mình, trong lòng Chung Hàm liền có một loại cảm giác kỳ dị không nói nên lời. 
Vân Phiếm Phiếm thấy Chung Hàm tiến vào cũng không hề cố kị gì mà xốc chăn lên, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, trêи mặt lại mang theo biểu tình hoạt bát sinh động. 
Chung Hàm đi qua, cũng không có ngồi lên giường mà là một tay chống ở trêи giường, cúi người áp về phía Vân Phiếm Phiếm. 
Trêи người cô là mùi sữa tắm, Chung Hàm hỏi: “Động tác mời thành thục như vậy, làm nhiều rồi?” 
Vân Phiếm Phiếm dứt khoát trả lời: “Mới có lúc này.” 
Cô ở trong sơn động ngốc lâu rồi, bên trong lại chẳng có ai khác, muốn mời người khác cũng chỉ là giấc mơ mà thôi. 
Đến nỗi trước đây ở trong sơn động có từng có người hay không, cô cũng không rõ lắm, hẳn là không có đi. 
Chung Hàm tạm thời tin cô. 
Vân Phiếm Phiếm thấy hắn đi lên liền cầm một cuốn truyện cổ tích bên cạnh lên. 
Lúc trước Chung Hàm đồng ý không trói cô, nhưng vẫn có điều kiện, điều kiện đó là cô phải đọc truyện cổ tích cho hắn nghe. Vân Phiếm Phiếm đọc một mình cũng là đọc, mà đọc hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/268541/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.