Edit by Shmily
#Do not reup#
– ————————-
Chờ được vài phút, Vân Phiếm Phiếm mới ấp a ấp úng thử hỏi: “Buổi tối, có thể không trói lại có được không? Chân không thoải mái.”
Bộ dáng cẩn thận của cô thực sự vô cùng đáng yêu, Chung Hàm trầm tư một lát liền gật đầu đáp ứng.
“Có thể.” Ngay lúc Vân Phiếm Phiếm đang cao hứng, Chung Hàm liền bổ sung thêm một câu, “Bất quá có một điều kiện.”
Đã không phải xích lại, cả người Vân Phiếm Phiếm đều cảm thấy thần thanh khí sảng.
Từ lúc cô tới đây liền chưa được tắm rửa, hôm nay thấy tâm tình của Chung Hàm tốt, lúc hắn ở dưới lầu đọc báo, Vân Phiếm Phiếm liền đứng ở trêи hành lang lầu hai gọi hắn: “Chung Hàm.”
Mới đầu Chung Hàm còn không phản ứng lại.
Bởi vì từ trước tới giờ cô vẫn chưa từng gọi tên của hắn.
Chờ hắn quay đầu lại, liền nhìn thấy cô đang bám lên trêи lan can hỏi mình: “Nơi này có quần áo cho con gái không? Em muốn đi tắm.”
Hai chân đang gác lên nhau của Chung Hàm thả xuống, tờ báo cũng bị hắn đặt ở trêи bàn.
Tiếp đó, hắn liền đi lên cầu thang đi tới phòng bên cạnh.
Phòng của Chung Hàm ở ngay cạnh phòng cô, sau khi Chung Hàm vào phòng, Vân Phiếm Phiếm liền đứng ở ngoài cửa ngó vào bên trong, cũng không dám đi vào phòng của hắn, chỉ sợ chọc cho Chung Hàm không vui.
Nhưng thật ra Chung Hàm lại chủ động bảo cô đi vào: “Vào đây.”
Vì thế, cô liền yên tâm bước vào phòng.
Không biết có phải lúc trang hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-hac-hoa-om-mot-chut/268540/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.