Edit: Yumi Na - qhSleepy
Beta: Sa Nhi
================
Bồng Vũ cảm thấy hắn hình như đã từng đi qua đó, nhưng lại chẳng thể nhớ ra thứ gì khác.
Bồng Vũ nghĩ chỉ cần đi thêm một lần nữa biết đâu chừng có thể nhớ ra cái gì.
"Chỗ kia rất nguy hiểm." Tuyết Hồ lên tiếng phản đối, "Người ở Minh giới đều tự giác né xa."
Bồng Vũ: "Ta có thể tự mình đi."
Bồng Vũ vẫn kiên trì muốn đi, cuối cùng Sơ Tranh chỉ có thể cùng hắn đi thêm một lần nữa.
Vùng đất này chỉ có một màu đen trải dài, gần như không thấy điểm cuối cùng.
Tuyết Hồ nói nơi này không chỉ là Diêm Vương điện, mà còn từng là trung tâm của Diêm Vương điện, hơn nữa nơi này rất rộng.
Cuối cùng lại đều biến mất trong trận chiến loạn kia.
"Ngươi nhất định phải đi vào?" Sơ Tranh hỏi lại Bồng Vũ một lần nữa.
"Ừm... Ngươi có thể không cần đi theo ta, ta chỉ vào kiểm tra một chút nếu gặp nguy hiểm sẽ lập tức ra ngoài."
"Ngươi mà chết người gặp phiền phức còn không phải ta sao." Sơ Tranh đi vào bên trong trước, "Được rồi, đi thôi."
Bồng Vũ nhìn theo bóng lưng Sơ Tranh, một lúc sau mới đuổi theo, "Cám ơn, cám ơn ngươi."
Đối với nàng mà nói, hắn chỉ là một người xa lạ.
Nhưng nàng đã cứu hắn mấy lần, còn cùng hắn đi đến nơi nguy hiểm như vậy nữa.
Sơ Tranh: "Về sau nhớ trả lại."
Bồng Vũ: "Nhưng ta trả cho ngươi, ngươi lại không muốn." Sau lần đó hắn lại chủ động thêm mấy lần nhưng ngược lại, đều bị nàng nhốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792687/chuong-2594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.