Edit: Yumi Na - qhSleepy
Beta: Sa Nhi
================
Cái thứ kia đánh không lại thì bỏ chạy, Sơ Tranh rất muốn mắng hắn.
Có bản lĩnh thì chui ra đánh xem nào!
Chạy cái gì mà chạy!
Sơ Tranh thở ra một hơi, quay đầu nhìn Bồng Vũ.
Lại thấy hắn đang ngửa đầu nhìn bia đá.
Vừa rồi đánh nhau làm bụi đất màu đen bám trên tấm bia đá rơi xuống cũng đến bảy tám phần.
Chữ viết trên bia đá cũng lộ ra.
"Trên này viết gì?" Sơ Tranh hoài nghi nhìn những chữ viết nguệch ngoạc như gà bới kia.
"Thần quỷ bất xâm, Luân Hồi vô đạo."
Sơ Tranh thuận miệng hỏi một chút, thật không ngờ đến Bồng Vũ lại có thể hiểu được.
"Có ý gì?"
Bồng Vũ lắc đầu, "Không biết nữa..."
Hắn chỉ là có thể hiểu mấy chữ này viết gì mà thôi.
Mà phía trên còn có tên của hắn.
Vậy hắn và cái bia đá này có quan hệ gì?
Nơi này trừ bia đá ra, cũng không có những thứ khác.
Những oan hồn phẫn uất lúc nãy đều biến mất không còn sót lại gì.
-
Sơ Tranh và Bồng Vũ về khách điếm trước, Tuyết Hồ thấy bọn họ an toàn trở về, đáy lòng cũng nhẹ nhàng không ít.
"Tranh tỷ tỷ, tỷ trở về rồi!" Tuyết Hồ chạy lên trước, "Làm muội sợ muốn chết, có thu hoạch được gì không?"
"Bên trong có một tấm bia đá."
Tuyết Hồ: "Bia đá? Có gì lạ đâu? Phía trên có khắc chữ của Địa phủ, trước kia nó đứng ở trước cổng chính trên quảng trường của Diêm Vương điện."
Lúc ấy tất cả mọi thứ đều bị hủy hoại, chỉ có tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792688/chuong-2595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.