Tô Đề Nguyệt dẫn Tinh Sương về chỗ ở của cô ta kiểm tra thử, có một chút Linh trị dao động, nhưng không cao.
Giống như có sinh vật không biết đi ngang qua đã dừng chân nghỉ ngơi thôi vậy.
"Có... Có vấn đề gì không?" Tinh Sương cũng không dám vào nhà, không chút hình tượng nhoài người nhìn vào trong phòng.
Bây giờ cô ta cảm thấy nơi này rất âm trầm.
Cô ta không nên đi tìm Tinh Tuyệt, cô ta nên đi mời một vị đại sư về mới đúng!
Tô Đề Nguyệt: "Em chắc chắn có người muốn giết em chứ?"
"Chuyện này còn có thể là giả à? Hơn nửa đêm có con dao cắm dưới đất, nếu không phải lúc ấy em muốn lấy thứ khác nên đi qua hướng khác, thì bây giờ đầu cũng chuyển khỏi cổ rồi."
Nếu như cô ta bị dây thừng làm trượt chân, sau đó té xuống...
Chỉ suy nghĩ một chút, Tinh Sương cũng cảm thấy phía sau lưng phát lạnh.
Hơn nửa đêm trong nhà cô ta lại không có dấu vết xâm lấn gì, không phải ma thì là gì?
Chắc chắn là có ma!
"Anh nhìn ra cái gì rồi?"
Trên đường về bệnh viện Tô Đề Nguyệt không nói một lời, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
Tinh Sương không chịu được loại không khí này, truy hỏi mấy lần nhưng không có kết quả.
Trở lại phòng bệnh của Tinh Tuyệt, Tô Đề Nguyệt mới mở miệng.
"Nếu như những gì Sơ Tranh nói là sự thật, vậy chuyện này có chút khó giải quyết."
"Sao vậy?" Tinh Tuyệt không hiểu.
"Tôi chỉ có thể kiểm trắc ra một chút dấu hiệu..." Tô Đề Nguyệt nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792590/chuong-2498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.