Kết quả kiểm tra không có vấn đề gì, hắn không bị bệnh, tổng thể mà nói thì vô cùng khỏe mạnh.
Ứng Chiếu càng mù mờ hơn.
Khi hắn ra ngoài, đụng phải một người quen trên hành lang.
Ứng Chiếu trông thấy người, cả người cứng đờ tại chỗ.
Hình ảnh tối hôm qua đập vào mặt, có loại cảm giác ngạt thở vô hình.
Nhưng mà đối phương càng ngạt thở hơn hắn, trông thấy hắn thì sửng sốt vài giây, sau đó bỗng nhiên cho người đứng phía sau chuyển hướng, đảo mắt đã biến mất trước mắt hắn.
Ứng Chiếu: "???"
Vừa rồi hắn trông thấy sự sợ hãi trên mặt Ngụy Trung Dương?
Là hắn hoa mắt sao?
Không đúng... Vì sao Ngụy Trung Dương lại ngồi trên xe lăn, xuất hiện ở đây?
Hiển nhiên vấn đề này không ai có thể cho hắn đáp án.
-
Ting toong ——
Sơ Tranh mở cửa phòng, người đàn ông mặc đồ mặc ở nhà, ôm oắt con đứng ở ngoài cửa.
Người lớn đẹp trai bức người, bé con mềm manh đáng yêu.
Đứng trong hành lang, giống như làm cho toàn bộ bối cảnh phông nền tăng lên không ít cấp bậc.
Giọng điệu Sơ Tranh thản nhiên: "Có việc?"
Rõ ràng Ứng Chiếu hơi căng thẳng, tay ôm oắt con cũng hơi dùng sức: "Khụ... Chuyện lúc trước tôi muốn cảm ơn cô."
Sơ Tranh không hiểu thấu: "Không phải anh cảm ơn rồi à?"
"A... Đúng thế..." Lời này của Sơ Tranh làm rối loạn suy nghĩ của Ứng Chiếu, thật lâu sau mới rẽ về được: "Tôi đã nấu bữa tối, nếu cô không chê, tôi muốn mời cô ăn tối được không?"
Hắn cũng muốn mời cô ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792541/chuong-2449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.