Bộ Khinh đứng dậy muốn đi, Sơ Tranh kéo người về.
Dưới chân thiếu niên không đứng vững, trực tiếp ngã vào trong ngực Sơ Tranh.
Bộ Khinh hoảng hốt muốn đứng dậy, bị Sơ Tranh đè lại: "Đừng lộn xộn, ta xem vết thương của ngươi."
Sơ Tranh điều chỉnh tư thế ôm hắn, cầm cổ tay hắn, băng gạc hơi bẩn, phía trên thấm ra một chút vết máu.
Gỡ băng gạc ra, vết thương cũng không khép lại, ngược lại giống như đang chuyển biến xấu.
Lông mày Sơ Tranh cau lại: "Xảy ra chuyện gì? Sao lại biến thành thế này? Ai ức hiếp ngươi à?"
Bộ Khinh vội vàng lắc đầu, hắn khua tay, Sơ Tranh nhìn nhiều lần mới nhìn hiểu.
Chắc là chính hắn không cẩn thận đụng phải nước.
Băng gạc do chính hắn bọc lại, nhưng vết thương bên trong dính nước, cho nên chuyển biến xấu.
Sơ Tranh nhìn vết thương dữ tợn kia, tâm tình không tốt lắm, mặt lạnh xử lý sạch sẽ cho hắn, một lần nữa bôi thuốc, băng bó kỹ.
Sơ Tranh cầm cổ tay hắn, cúi đầu hôn lên trên băng gạc, thiếu niên kinh hoảng luống cuống nhìn cô, cuộn ngón tay lại, muốn rút ra.
Sơ Tranh lại vững vàng nắm chặt, cánh môi ấm áp rơi trên mu bàn tay hắn, giống như ráng chiều đỏ rực trên bầu trời, rơi vào trên da hắn, nóng hổi từng trận.
Bộ Khinh túm Sơ Tranh một chút, thấy cô liếc mắt qua, hắn lắc đầu với cô, sương mù trong đáy mắt như muốn dũng mãnh tràn ra.
Đừng như vậy, hắn rất bẩn.
Sơ Tranh lật mở lòng bàn tay hắn, lại hôn lên lòng bàn tay một cái, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/792217/chuong-2124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.