Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Một bên khác của thành thị.
Sơ Tranh quan sát hoàn cảnh xung quanh, vô cùng hoài nghi Kỷ Hữu Đường muốn giết chết bọn họ ở đây.
Sơ Tranh thả chậm hai bước, đi song song với Tây Mộ: "Tại sao anh lại muốn đến đây với hắn?"
"Tại sao cô lại muốn đến đây với hắn?" Ánh mắt Tây Mộ nhìn thẳng về phía trước, có chút không rõ ý vị hỏi lại.
Dưới đáy lòng Sơ Tranh trợn mắt trừng một cái: "Anh muốn đến nên tôi mới đến."
Bằng không thì ta đã sớm xử lý hắn rồi!
"Tôi không đến, thì cô sẽ không đến?"
"Nói nhảm." Anh là thẻ người tốt, anh không đến tôi đến làm gì? Thẻ ở đâu người ở đấy!
Tây Mộ liếc nhìn cô một cái, không nói gì thêm.
Quan hệ của Kỷ Hữu Đường và hắn, không thể nói là hoàn toàn đối địch, bởi vì trước đó bọn họ chỉ động thủ một lần, ai cũng không làm gì được ai.
Có đôi khi cũng sẽ có hợp tác, nhưng bọn họ đều vừa nhìn đã thấy chán ghét nhau.
Anh không thích tôi, tôi cũng chán ghét anh.
Đừng nhìn Kỷ Hữu Đường này mở miệng là một tiếng anh Tây Mộ mà nhầm, không chừng trong lòng đang suy nghĩ làm sao rút gân lột da hắn, ác độc lắm đấy.
Kỷ Hữu Đường ngân nga một giai điệu không biết tên, cà lơ phất phơ đi ở phía trước, thấy hai người đi chậm rãi, lên tiếng thúc giục: "Anh Tây Mộ, em gái nhỏ, hai người đi nhanh chút đi."
"Rốt cuộc cậu phát hiện ra cái gì rồi?" Trong giọng nói của Tây Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791611/chuong-1518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.