Chương trước
Chương sau
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Bản đồ đúng là bản đồ nơi này, số lượng trên bản đồ, có thể tìm được trên lối đi.
Bây giờ bọn họ đang ở trước một cửa vào, dựa theo bản đồ mà đi, rất nhanh liền trông thấy gian phòng.
Nơi này có chút giống phòng thí nghiệm dưới đất, nhưng trong phòng đều bị ríu rít quái chiếm lấy, bố trí thành phòng sinh.
Dịch nhờn và hỗn hợp kỳ kỳ quái quái đắp lên một cái hố hình tròn, một cái tiếp một cái, có bên trong đặt một quả trứng cỡ lớn.
Có đã phá xác mà ra, chỉ còn lại vỏ trứng.
Bên trong có ríu rít quái trông coi, có đang kiểm tra trứng, có nằm rạp trên mặt đất, có thì ở bên trong đi tới đi lui.
"Lại là động vật đẻ trứng." Kỷ Hữu Đường chậc một tiếng.
Tất cả gian phòng đều là như thế này, nơi này nghiễm nhiên chính là hang ổ của những quái vật kia.
Không biết Kỷ Hữu Đường đang tìm cái gì, mỗi gian phòng đều nhìn một chút.
Đáy lòng Sơ Tranh hiếu kì, giống như tùy ý hỏi Tây Mộ: "Hắn tìm cái gì ở đây?"
Tây Mộ có chút không quan tâm: "Tìm BOSS lớn nhất."
"Hả?"
"Giết nó là cách qua ải nhanh nhất."
"???"
Trong quy tắc trò chơi không có điều này!
Vì sao phương thức chơi đùa của đám đại thần các ngươi không giống như tân thủ chúng ta!
Suy nghĩ kỹ một chút... Hình như trò chơi không có quy tắc gì.
Quy tắc nói ra được, chỉ là nói cho người chơi có thể qua ải, nhưng cũng không nói, không thể dùng những biện pháp khác để qua ải.
Trò chơi nát gì đây!
Cảm giác thể nghiệm cực kém! Khiếu nại!
Sơ Tranh tỉnh táo lại: "Tôi giết cũng có thể qua ải?"
Tây Mộ liếc nhìn cô một cái, vô tình đánh vỡ ảo tưởng của cô: "Không thể."
Phương thức mà người chơi Tử Thần qua ải chỉ có một, giết chết tất cả người chơi, bất kỳ một người chơi nào qua ải đều bị tính là thất bại.
Nhưng chỉ cần không vượt qua một nửa người chơi qua ải, người chơi Tử Thần sẽ không chết, chỉ là sẽ nhận trừng phạt.
-
Kỷ Hữu Đường tìm Tây Mộ đi cùng, rõ ràng chính là muốn liên thủ, loại BOSS lớn cuối cùng này đều khó đối phó.
Cho dù biến thái như Kỷ Hữu Đường, cũng không dám khinh thường tới một mình.
Nhưng như thế này tương đối nhanh, những manh mối kia phức tạp lại rườm rà, có đôi khi một nhiệm vụ phải dùng thời gian một tháng.
Cho nên người chơi đại thần giống Tây Mộ và Kỷ Hữu Đường, bình thường sẽ không đi con đường bình thường để qua ải.
"Hai người nói nhỏ nói cái gì đó?" Kỷ Hữu Đường quay trở lại, ngờ vực nói: "Không phải là bàn xem làm sao xử lý tôi đó chứ?"
Tây Mộ: "Không có gì."
"Ôi, còn có bí mật nhỏ cơ đấy." Kỷ Hữu Đường cười đến có chút quỷ dị, một lát sau lại đứng đắn hỏi: "Phía trước có hai con đường, anh Tây Mộ cảm thấy đi đường nào tốt hơn?"
Tây Mộ: "Tách ra đi tương đối tốt."
"Vậy không tốt lắm." Kỷ Hữu Đường nói: "Chúng ta vẫn nên đi cùng nhau mới tương đối an toàn, lỡ như gặp BOSS, em cũng có thể phụ một tay không phải sao."
Tây Mộ cười lạnh một tiếng: "Ở phía sau cắm đao?"
Kỷ Hữu Đường: "Anh Tây Mộ, sao anh hiểu rõ người ta thế, đáng ghét."
Kỷ Hữu Đường không chịu chia ra đi, đầu tiên là anh ta không có bản đồ, nơi này quay tới quay lui, rất dễ lạc đường.
Thứ hai là có lẽ anh ta thật sự muốn ở phía sau cắm hai đao.
Nhưng Tây Mộ cũng không cường ngạnh bắt anh ta đi sang bên khác, không biết đang có ý đồ gì.
Dù sao Sơ Tranh cũng xem không hiểu hai tên thần kinh này.
Cô vẫn nên không nói lời nào đi... Tìm cơ hội tận diệt.
【...】 Tiểu tỷ tỷ cô không cảm thấy ý nghĩ của cô càng đáng sợ hơn sao? Đó là thẻ người tốt của cô đó! Cô xuống tay được sao? Cô có còn là người không!
Sơ Tranh: Không, ta không phải, ta là tử thần mà!
【...】 Tin cô mới có quỷ!
Kỷ Hữu Đường không đi trước, anh ta đi ở bên cạnh Sơ Tranh, tò mò hỏi: "Em gái nhỏ, cô là người chơi Tử Thần mà, cô không nghĩ biện pháp ngăn cản chúng tôi sao?"
Sơ Tranh rất bình tĩnh: "Giết chết các anh?" Mi có cái giác ngộ này thì rất tốt, giết chết mi không thành vấn đề, nhưng chơi chết thẻ người tốt ta cũng xong luôn!
Kỷ Hữu Đường chớp mắt: "Đúng thế, đây là chuyện cô phải làm."
Anh ta chờ mong một đường, kết quả Sơ Tranh đều không động thủ, thật là thất vọng đó.
Sơ Tranh kéo căng khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc nói: "Tôi là người tốt."
Kỷ Hữu Đường: "???"
Kỷ Hữu Đường hoài nghi mình nghe nhầm.
Cô có thể là người tốt?
Một người có thể xử được người chơi tên đỏ, mà nói mình là người tốt, lời này ai mà tin chứ?!
"Cô định làm thế nào?"
"Tùy tiện."
Đương nhiên là để thẻ người tốt ra ngoài, chuyện sau đó, chính cô lại nghĩ biện pháp chứ sao.
Chết cùng lắm thì kéo ngược lại thôi.
Cô có thể tiếp nhận.
Kỷ Hữu Đường trầm mặc một lát, đột nhiên hỏi cô: "Em gái nhỏ, cô có thẻ bài đạo cụ không?"
Sơ Tranh tận lực kéo căng biểu cảm, hỏi đến bá khí: "Thẻ bài đạo cụ gì?"
"Ma thuật sư." Kỷ Hữu Đường nhìn Tây Mộ: "Anh Tây Mộ không nói cho cô biết sao? Có thể đổi thân phận, tôi nhớ hình như anh Tây Mộ cũng có một tấm."
Đổi thân phận tên như ý nghĩa, chính là có thể để cho người chơi bình thường và người chơi Tử Thần đổi thân phận cho nhau.
Tấm thẻ này hầu như đều là người chơi Tử Thần, đổi mình thành người chơi bình thường.
Dù sao người chơi Tử Thần có nguy hiểm lớn, tỉ lệ qua ải cũng không cao.
Sơ Tranh nhìn về phía Tây Mộ, người sau không quá kiên nhẫn nhìn Kỷ Hữu Đường, đại khái là phiền Kỷ Hữu Đường bóc trần chuyện của mình.
Sơ Tranh lật qua những tấm thẻ lung tung mà mình từng đổi kia, không phát hiện tấm ma thuật sư mà Kỷ Hữu Đường nói.
Kỷ Hữu Đường nói hết ra, Tây Mộ lấy tấm thẻ kia ra, trực tiếp đưa cho Sơ Tranh: "Cho cô."
Sơ Tranh cũng không khách khí, nhưng cô dùng người treo ngược đổi cho Tây Mộ.
"..."
Kỷ Hữu Đường rất kinh ngạc: "Em gái nhỏ, cô lại có tấm thẻ này? Cô lấy đâu ra? Lần trước giết tên Dương gì đó rút được sao?"
Người treo ngược giống như Vòng Quay Vận Mệnh, đều tương đương với một cái mạng, chỉ là Vòng Quay Vận Mệnh là tác dụng với mình, mà người treo ngược lại có tác dụng với người khác.
Hai tấm thẻ đều rất quý.
Sơ Tranh oán anh ta một câu: "Mắc mớ gì tới anh."
"..." Kỷ Hữu Đường không thèm để ý cười: "Đừng hung ác như thế nha."
Sơ Tranh ngay trước mặt Kỷ Hữu Đường, lại lấy ra một đống thẻ bài đạo cụ, một mạch cho Tây Mộ toàn bộ.
Tây Mộ: "..."
Kỷ Hữu Đường: "..."
Cố ý phải không!!
Khi dễ tôi không có đối tượng à!!
"Ma thuật sư" đối với Tây Mộ mà nói, không phải tấm thẻ đặc biệt quý gì, trước đó hắn đã muốn nói cho Sơ Tranh biết, nhưng Sơ Tranh thái độ ác liệt, hắn giận, nên mới không nói ra.
Bây giờ một tấm "Ma thuật sư", mà lại đổi được nhiều thẻ như vậy...
Tây Mộ nói: "Cô không cần cho tôi..."
"Cho anh thì cầm lấy." Đại lão Tranh dữ dằn: "Không muốn thì ném đi."
"Ném cho em nè, em không ngại." Kỷ Hữu Đường ở bên cạnh hưng phấn chuẩn bị giơ tay hứng.
Tây Mộ cất thẻ đi
Kỷ Hữu Đường một mặt thất vọng.
Sơ Tranh cúi đầu nhìn thẻ bài đạo cụ trong tay mình, cô đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Lữ Nguyên.
Lữ Nguyên vẻ mặt hoảng sợ: "Đại, đại lão, đừng mà."
Anh ta chỉ muốn yên lặng tùy tiện đến cuối cùng.
Sơ Tranh lại nhìn Kỷ Hữu Đường, người sau cười hì hì nói: "Tôi cũng có ma thuật sư nha, cô đổi đến trên người tôi, tôi còn có thể đổi cho cô, nhưng mà... Anh Tây Mộ chỉ có một tấm ma thuật sư, em gái nhỏ, nghĩ rõ ràng nha."
Sơ Tranh: "..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.