Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tạ Uyển Uyển tiến về quặng tinh, hoàn cảnh ác liệt, điều kiện gian khổ.
Người nơi này đều là phạm vào trọng tội, vĩnh viễn không thể rời đi.
Dáng dấp Tạ Uyển Uyển không tệ, vừa đến nơi đây liền bị người coi trọng, nhưng bởi vì Tạ Uyển Uyển phản kháng, bị hung hăng đánh cho một trận, cuối cùng vẫn không thể không cúi đầu.
"Đến chỗ này thì phải tuân theo quy củ của nơi này."
Gã đàn ông vừa xách quần vừa đạp người trên đất: "Lần sau còn ngang với ông, giết chết mày cũng đơn giản như giết chết một con kiến thôi!"
"Mày... Chết không yên lành..."
Tạ Uyển Uyển đầu tóc rối bời, trên mặt mang đầy nước mắt, ác độc nguyền rủa gã đàn ông.
Gã đàn ông chửi nhỏ một tiếng, lại đạp mấy cước tới.
Tạ Uyển Uyển bị đánh cho thoi thóp.
Nhưng nơi này sẽ không ai thương hương tiếc ngọc, phần lớn người đều tràn ngập bạo lực.
Cô ta không muốn chết.
Lúc mới bắt đầu là phản kháng, sau đó là thuận theo, thậm chí là chủ động.
Tạ Uyển Uyển không biết tại sao mình lại cố gắng sống sót ở nơi này, mỗi ngày đều giống như cái xác không hồn, không nhìn thấy hi vọng.
Hôm nay, Tạ Uyển Uyển phát hiện có phi thuyền hạ xuống, cô ta trông thấy một người quen thuộc trong đám người.
Hạ Diệp...
Tạ Uyển Uyển bổ nhào qua phía bên kia.
"Mẹ, làm gì thế, ngăn ả lại!!"
"Mẹ nó đều chết hết rồi sao, ngăn ả lại!"
Không biết Tạ Uyển Uyển lấy khí lực từ đâu tới, xông qua được tầng tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791186/chuong-1093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.