Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh rút tay áo ra, kéo tay hắn, dẫn hắn ra ngoài.
Lương Hán bưng đồ ăn nóng buổi tối mua từ trên trấn về lên.
Lương Hán vừa liếc mắt liền thấy Thu Nhai.
Không có cách nào, người này quá đẹp.
Vừa rồi bẩn thỉu y như một tên ăn mày, ai ngờ tắm rửa sạch sẽ xong lại đẹp mắt như vậy.
Hắn càng thêm hiếu kì dò xét, người này là ai vậy?
Sơ Tranh tiểu thư cướp ở đâu về...
Có lẽ là ánh mắt Lương Hán quá rõ ràng, Thu Nhai trốn ra phía sau lưng Sơ Tranh, một bộ dáng bị chấn kinh.
Khóe miệng Lương Hán nhịn không được kéo ra.
Một đại nam nhân như ngươi, trốn sau lưng nữ nhân là thế nào hả!!
"Người ta bảo ngươi đánh, đánh chưa?" Sơ Tranh hỏi Lương Hán.
"Sơ Tranh tiểu thư, ngài không nói rõ là đánh ai." Lương Hán vội vàng thu tầm mắt lại.
"Hộ ở tận trong cùng của thôn."
"Ta lập tức đi ngay."
Lương Hán rời đi, Thu Nhai mới lộ ra nửa cái đầu, hắn ngửi được mùi thơm của đồ ăn, nuốt một ngụm nước bọt, lại không dám động.
Sơ Tranh để hắn ngồi xuống: "Ăn đi."
Hắn nhìn Sơ Tranh.
Lại nhìn đồ ăn trên bàn.
Chần chờ một hồi lâu, lúc này mới động.
Sơ Tranh ngăn hắn lại, dưới ánh mắt kinh hoảng của Thu Nhai, chậm rãi nhắc nhở: "Không thể dùng tay."
Thu Nhai nhìn đôi đũa đưa tới trước mắt mình, có chút vụng về tiếp được.
Ở cái nơi hắn thường xuyên bị đánh ấy, hắn chính là dùng tay, vì sao ở đây không thể dùng tay?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790851/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.