Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Hắc Huyền Thạch là cái gì Sơ Tranh không biết.
Nhưng nhất định có thể tiêu xài.
Bằng không thì Vương Giả sẽ không lấy ra.
Vị diện này, có lẽ đang muốn cô giao lưu với mấy cục đá loạn thất bát tao ấy.
Sơ Tranh tìm tới một thành trì, đây là thành trì gần nơi bí cảnh mở ra nhất, người bên trong cũng đang thảo luận chuyện bí cảnh.
Hôm nay là ngày cuối cùng của bí cảnh, nghe ý tứ của những người này, nếu như không phải bởi vì từ bí cảnh đi ra ngoài sẽ là truyền tống ngẫu nhiên, thì có lẽ những người này đã nằm vùng cướp bóc.
Không biết là vì bí cảnh bị phá hay là vì người bên trong?
Sơ Tranh rất bực bội, cả người đều tản ra hai chữ "lạnh lùng".
"Đây không phải là đại hoàng nữ của Tĩnh Nguyên sao? Sao nàng lại đi một mình..."
"Khẳng định là khi ra bị phân tán với người của mình chứ sao."
"Trên người nàng có đồ gì tốt không nhỉ?"
"Không biết, đi theo xem một chút..."
"Sở Ứng Ngữ thực lực không kém, vạn nhất nàng không đi một mình, sẽ gây phiền toái."
"Sợ cái gì, chúng ta lại không làm gì cả, chỉ đi theo nàng xem một chút."
Mấy người lén lén lút lút đuổi theo Sơ Tranh.
Sơ Tranh đi qua đường phố, trên đường đi có không ít người chỉ trỏ cô.
Nơi này là lãnh thổ của Tĩnh Nguyên quốc, người biết Sở Ứng Ngữ cũng không phải số ít.
Có mấy người đi theo cô, bọn họ không động thủ thì Sơ Tranh cũng lười quản.
Sơ Tranh tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790384/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.