Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tạ Xu dùng nước trong đầm rửa mặt, hắn rũ mắt nhìn cổ tay, tối hôm qua cô dùng vải lót một vòng, nên trên cổ tay không hề có chút vết tích nào.
Sơ Tranh gọi hắn, Tạ Xu nhanh chóng buông tay áo xuống, đứng dậy đi qua.
Tạ Xu hỏi cô muốn đi đâu, Sơ Tranh nói tùy tiện đi một chút, hắn liền không hỏi nữa.
Sơ Tranh nói tùy tiện đi, quả thực là tùy tiện đi.
Tùy tiện đến mức làm cho Tạ Xu hoài nghi có phải cô cố ý hay không.
"Ngươi muốn giết ta cũng không cần phiền toái như vậy!"
Tạ Xu nghiến răng nghiến lợi nói với người phía trước.
Sơ Tranh đứng trên xích sắt, quay đầu nhìn lại: "Ngươi sợ à?"
"Ta sợ cái gì chứ!" Tạ Xu đứng trên vách núi, bị Sơ Tranh cho một kích, lập tức giẫm lên xích sắt đi qua.
Dây sắt chỉ có một sợi, thô cứng, người đi lên liền lắc lư.
Tạ Xu nhìn xuống phía dưới, dưới đáy dung nham phun trào, lửa lớn rừng rực thiêu đốt trên dung nham, sóng nhiệt đập vào mặt.
Tạ Xu bỗng nhiên không dám động, đáy mắt chỉ có sóng lửa bốc lên.
Hắn nhịn không được siết chặt hai tay, ánh sáng nơi đáy mắt dần bị ánh lửa cắn nuốt, thân thể của hắn phảng phất như đang chìm xuống.
"Tạ Xu."
Thanh âm thanh liệt vạch phá không khí nóng bỏng ngột ngạt, đột nhiên thức tỉnh thần chí Tạ Xu.
Hắn ngước mắt nhìn về phía Sơ Tranh bên kia, đáy mắt giống như còn lưu lại ánh lửa.
"Không dám đi?"
Thanh âm hờ hững của Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790383/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.