Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Chim lớn đập cánh, kết quả đập mấy lần cũng không tránh được dây nhỏ màu bạc đang quấn trên cánh, hơn nữa còn đập cho cái bàn lúc đầu chỉ có chút tàn tạ đến tan nát luôn.
Chim lớn: "..."
Không gian đột nhiên yên tĩnh.
Sơ Tranh lần nữa nhắc lại: "Ngươi làm ra."
Đến bây giờ chim lớn mới phản ứng được, mình bị bắt rồi.
Bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng huýt sáo, trong miệng chim lớn phát ra một tiếng hót vang.
"Ngươi còn có đồng bọn?" Một con chim ngu thế này, không biết đồng bọn còn ngu đến bao nhiêu.
Chim lớn: "..."
Sơ Tranh nhìn ra phía ngoài cửa sổ, ánh trăng ẩn trong mây mù, thiên địa như được che phủ bởi một tầng sa mỏng.
Ngoài cửa sổ loáng thoáng có bóng người đứng trên không trung, cách một đoạn có một bóng người, giống như đã bao vây nơi này lại.
Đường phố vốn nên có âm thanh, lúc này lại yên tĩnh không chút tiếng động.
Giống như người trong toàn thành trì đều biến mất.
Đám người này đến không có ý tốt.
Chim lớn lại hót một tiếng.
Hiển nhiên là đang mật báo.
Ngân tuyến trong tay Sơ Tranh xiết chặt, chim lớn kêu thảm một tiếng, sau đó toàn bộ thân chim trượt xuống mặt đất, đụng bay cửa sổ, trực tiếp bay ra ngoài.
Chim lớn không có cách nào khống chế thân thể của mình, vọt thẳng tới chỗ mấy người trên không trung.
Biến cố này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của đối phương.
Vòng vây bị chim lớn phá ra một lỗ hổng.
"Vô Địch, ngươi đang làm cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790385/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.