Thời điểm ăn cơm tối, Lật Manh nướng bánh mì, rót sữa bò, còn có thịt bò hầm khoai tây. 
Gần căn nhà nhỏ này có một chợ thức ăn thường xuyên có tiểu thương tụ tập. Lật Manh xách giỏ đi mua đồ ăn, trở về làm từng đó món. 
Tuy nói cô là thủ lĩnh Thánh Minh, nhưng Thánh Minh nói đến cùng là một tổ chức từ thiện. Tiền thưởng săn giết huyết tộc đều đến từ tay cha của nguyên thân. Pháo hôi cha của nguyên thân đã chết thẳng cẳng kia trước đây là nhà giàu số một. 
Ngoài chút tiền để cho con gái sinh hoạt thì đều dùng để thành lập Thánh Minh, còn có dùng để duy trì Thánh Minh. Lật Manh cảm thấy làm từ thiện đến mức này... đúng là rất đáng khen. 
Chỉ là Thánh Minh khiến huyết tộc và nhân loại bị đẩy tới nông nỗi như nước với lửa. Mà cô lại muốn khiến như nước với lửa đẩy lên thành băng hỏa không đội trời chung. 
Serrill ngồi trên ghế, không biểu tình mở một quyển y dược. Dưới ánh nến mờ nhạt, thiếu nữ đã thay quần áo đang dọn bàn ăn, để đồ ăn lên. 
Hắn nhìn thấy vài thứ kia, ngửi ngửi. 
Có vị ngọt của thiếu nữ, rất kích thích hương vị. 
Đối với huyết tộc mà nói, thức ăn của nhân loại có tác dụng rất xấu với cơ thể. Hắn đạm mạc đặt sách sang một bên, đột nhiên nhẹ giọng hỏi: "Ngươi là người của Thánh Minh?" 
Lật Manh đang nấu canh, không để ý nhiều nói: "Đúng vậy." 
Serrill an tĩnh rũ mắt, quả nhiên là vậy. Hắn dùng ngón tay mảnh khảnh khẽ gõ lên mặt bàn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chu-lai-hac-hoa/1742867/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.